CHƯƠNG THỨ SÁU
“Anh nhìn thấy tôi ……” Quỷ u oán lẩm bẩm.
La Kỳ vẫn là ngồi trên ghế dài không động.
Thấy y như vậy quỷ kia không khỏi sinh khí tiếp tục càu nhàu:“Anh rõ ràng là nhìn thấy tôi ……”
La Kỳ cảm thấy nhức đầu.
Đại thúc vốn vô tư làm ra hành động bất nhã giữa chốn công cộng lập tức bị dọa cho sợ đến ôm đầu chạy trốn —— mặc dù La Kỳ dáng dấp nhìn kiểu gì cũng không giống mấy kẻ lưu manh, nhưng cho dù là ai khi thấy y hướng về phía không khí vừa trợn mắt vừa than thở, đôi lúc còn nói vài ba câu chẳng ăn khớp với nhau, cũng sẽ có bao nhiêu da gà da vịt đều nổi lên; huống chi bây giờ còn là buổi tối vắng người.
Nhìn theo bóng đại thúc một đường vừa gào thét vừa bỏ chạy thục mạng, La Kỳ liền nhanh chết lặng: Nếu không bây giờ y làm sao có thể đàng hoàng ngồi ở trạm thai để nghe một con quỷ càu nhàu a?
“Anh khi dễ quỷ !”
Tiểu tử kia cuối cùng cũng quyết định đổi câu nói, La Kỳ nghe cảm động đến nỗi thiếu chút nữa rơi lệ. Vì vậy để đáp lại, y rốt cục mở miệng đáp lời:“Tôi thế nào lại khi dễ cậu?”
Quỷ căm hận trừng mắt, nghiến răng nghiến lợi nặn ra hai chữ:“Bánh 、 bao!”
“Phốc —— khụ khụ khụ ……” La Kỳ lập tức che miệng lại, đem tiếng cười cứng rắn biến thành liên tiếp ho khan.
“Ho mấy cái không chết được!”Quỷ oán hận nguyền rủa anh.
Y nửa cười nửa ho khan mất một lúc sau đó mới chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-quy/132602/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.