CHƯƠNG THỨ BA  
Những ngày sau đó cứ lặng lẽ trôi đi như nó vốn phải thế.  
La Kỳ không có hứng thú tìm hiểu lý do y đột nhiên có thể nhìn thấy quỷ, lại càng không có hứng thú bị người khác biết khả năng của mình, vì vậy y vẫn như cũ bình thường đi làm bình thường tan ca, vẫn là kẻ chăm chỉ luôn đi sớm về muộn.  
Trong mắt mọi người, La Kỳ sống cũng quá đơn giản đi:Lớn lên không có gì nổi bật, công việc nhàn nhàn, mỗi ngày bận rộn lại bận rộn, thế nhưng bận rộn cả một ngày cũng không hiểu nổi mình đã làm cái gì. Mấy đồng nghiệp nhìn y chán nản, sau đó rút ra một kết luận :“Hỗn cật đẳng tử” (ý chỉ người lười biếng, không tìm thấy mục tiêu, không có lý tưởng sống, do đó không có động cơ để làm việc, cả ngày dài đi lêu lổng) La Kỳ nghe xong, cũng phụ họa cười cười.  
Mặc dù, y biết mình so với người khác vẫn có điểm khác nhau.  
Đó là. 
Y có thể nhìn thấy quỷ.  
Mỗi người lại có một mong muốn khác nhau. La Kỳ thời niên thiếu cũng từng có một khao khát, đó là được đi xỏ lỗ tai giống như mấy thanh niên nổi loạn; bất quá La Kỳ luôn là kẻ hay chần chờ, đợi đến khi y quyết định xong xuôi thì mọi người đã muốn chuyển qua khuyên môi khuyên mũi mất rồi.  
Một năm sau, La Kỳ buồn bực nhìn khắp sân trường, đồng học đều là kẻ mang khuyên mũi người gắn khuyên môi, đột nhiên y như ngộ ra ý nghĩa một câu danh ngôn:“Một hy vọng không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-quy/132599/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.