Sau một tiếng tập trung tinh thần nhìn vào màn hình, Chu Hoàn day day con mắt, quay đầu lại, giọng điệu chất vấn: “Rốt cục anh để tôi đọc cái gì vậy?”
“Thì em cứ coi đi.” Tiêu Linh ngồi trên sô pha cách đó không xa, “Em không biết là cái gì mà còn coi được nửa rồi còn gì?”
Chu Hoàn lại nhìn lời văn trên trang mạng, lầm bầm nói: “Cứ tưởng là chỉ đọc tiểu thuyết kinh dị chứ, không ngờ còn thấy thứ này nữa.”
Tiêu Linh đứng lên, đến gần cậu, hai tay đáp xuống vai cậu, thoáng cúi người xuống, nhẹ giọng nói: “Còn không phải là vì… gì kia mới nhìn.”
Gì kia là gì cơ, Chu Hoàn hơi chần chờ dần hiểu ra.
Những điều này, đúng là từ khi Tiêu Linh và cậu hiểu lòng nhau, hai người ở chung thì có chút không được tự nhiên, nhưng người thấy không tự nhiên cũng chỉ có mình Chu Hoàn mà thôi.
Khi thì Tiêu Linh gắp thức ăn cho cậu, lúc thì cùng đi siêu thị mua đồ, trong không gian giữa hai người, trên người đối phương luôn tản ra luồng khí “Muốn gần hơn nữa”, làm Chu Hoàn rất xấu hổ. Nhưng nghĩ lại thì thay đổi rất nhỏ, chẳng qua là lúc ăn sẽ giúp cậu lấy bát so đũa, gắp thức ăn, gỡ xương cá ra ngoài mua sắm thi thoảng sẽ thăm dò rồi dắt tay cậu, tuy rằng chỉ là mấy ngón tay đụng vào nhau, nhưng trong lòng thì cứ như giật bắn lên chỉ có vào ban đêm, hai người ngủ cùng nhau, đường nhìn nóng bỏng càng như mũi nhũn đâm vào lưng –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-quy-hong-duong/2086328/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.