Đoạn đường từ trên xe bước xuống trở về phòng, Hứa Ước đều bị Lục Thù Đồng ôm đi vào. 
Đến phòng ngủ, Hứa lão bản liền bỏ rơi người kia, một mình tới nhà tắm -- hắn vẫn không để ai giúp đỡ chuyện này. Chẳng thuê hộ lý hoặc quản gia, mọi việc cá nhân như tắm rửa hay đi vệ sinh đều tự mình thực hiện. Kỳ thực đối với người hai chân tàn tật, loại chuyện vụn vặt này rất khó làm được, Hứa Ước từ thời gian đầu gian nan đến khi thành thạo điêu luyện, chân chính té ngã bao nhiêu lần, nếm trải bao nhiêu cực khổ, chỉ mình hắn biết. 
Hứa lão bản mặc đồ ngủ từ buồng tắm đi ra, khống chế xe lăn tới giường ngủ, Lục Thù Đồng đang ngồi chờ đợi tức khắc đem hắn ôm lên giường; kéo cao quần dài, bắt đầu xoa bóp chân cho hắn. 
Hứa Ước nhìn động tác của y, hững hờ hỏi: "Cậu trước kia từng gặp Lý Tuân Ngọc?" 
"..... Từng thấy" Lục Thù Đồng nghe đến tên cậu liền phiền muộn, "Ở công ty gặp vài lần, nó là em trai của một vị cổ đông lớn." 
Hứa Ước nhíu mày: "Vậy cậu ấy chẳng phải phát hiện ta huỷ diệt MYST rồi sao." 
"Muốn giết nó chứ?" Lục Thù Đồng ngẩng đầu lên. 
Hứa Ước mặt không đổi sắc nhìn y: "Vừa vặn thuận tiện cho cậu diệt trừ tình địch?" 
"Đương nhiên" Lục Thù Đồng khẽ mỉm cười, cúi xuống hôn lên đôi chân thon gầy của Hứa lão bản. 
"..." Buồn nôn - Hứa Ước cau mày, "Cậu thích xuống mồ sao?" 
"Không có" Lục Thù Đồng phủ nhận, nhưng hai tay lại ám muội du 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-quan-thoi-khac/1501744/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.