Ôn Nhung không lên tiếng, nhưng lỗ tai đỏ lên đã tiết lộ tâm tình của cô. Lâm Tuyển nhìn càng thích, đem cằm đặt lên vai cô, hưởng thụ không khí yên lặng không dễ có này.
Hồi lâu sau, Ôn Nhung nhẹ giọng kêu: “Chú...”
Lâm Tuyển được một tiếng gọi này rất thoải mái: “Ừ?”
“Em muốn hỏi anh một chuyện.”
“Em nói đi.”
“Anh khi nào thì thích em?”
Không ngờ tới Ôn Nhung thẳng thắn như vậy, cộng thêm bất ngờ, Lâm Tuyển sửng sốt một chút, sau khi trấn định, hỏi ngược lại: “Tại sao em lại hỏi như vậy?”
“Bành Duệ nói mười năm trước anh đã thích em.”
Bành Duệ, xin lỗi, là anh bảo tôi có thắc mắc thì hỏi, Ôn Nhung trong lòng yên lặng say sorry.
Lại là Bành Duệ, người anh em này của anh gần đây hình như thích gây phiền toái cho anh, Lâm Tuyển cau mày: “Bành Duệ còn nói gì với em nữa?”
“Anh ta không nói gì, những mà buổi tối anh cùng Bành Duệ nói chuyện ở bờ sông, em trùng hợp cũng có mặt ở đó nên nghe được một ít.”
Ôn Nhung nói có chút chột dạ, cũng may tâm tư Lâm Tuyển không ở nơi này, đầu tiên là yên lặng, sau là trầm ngâm, thậm chí Ôn Nhung còn phát hiện vẻ khó chịu trên mặt anh.
Lâm Tuyển cuối cùng cũng mở miệng: “Nếu đã nghe được, em còn muốn biết gì nữa?”
“Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em.”
Ôn Nhung nghĩ, nếu anh nói lúc ban đầu vô tình gặp được cũng không đem cô để ở trong lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-phai-toi-em-that-bat-hanh/2364462/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.