Chương trước
Chương sau
Giám đốc nghe Tư Dư nói, lập tức gật đầu, ân cần làm động tác mời với Cố Tây Châu và Phương Chấp, "Xin mời hai vị đi cùng tôi đến phòng họp."

"Cảm ơn." Cố Tây Châu không hề khách khí đi theo vào trong phòng họp.

Giám đốc cầm hai chai nước khoáng tới đặt trên bàn, khách khí nói: "Mời hai đồng chí cảnh sát ngồi, các vị muốn hỏi gì cứ trực tiếp hỏi đi."

"Được." Cố Tây Châu vặn mở nắp chai, thuận miệng hỏi, "Anh quen biết Từ Vĩ bao lâu?"

"Cũng phải mười mấy năm, tôi không có trình độ văn hóa gì, mới đầu cũng là làm công cho Từ Vĩ, sau đó anh ấy từ một nhà thầu nhỏ ngày một phát triểu, tôi vẫn luôn đi theo anh ấy." Giám đốc trả lời, "Công ty này cũng là tôi nhìn nó phát triển từ những ngày đầu, tôi cũng có một ít cổ phần trong công ty, rất ít."

"Anh biết người này không?" Cố Tây Châu đặt ảnh chụp của Chu Nhất Quang lên bàn, đẩy đến trước mặt giám đốc.

Giám đốc xem xét cẩn thận một lát, lắc đầu nói: "Không quen."

"Anh ta chưa từng đến công ty tìm Từ Vĩ à?"

"Chưa từng, dù sao tôi cũng chưa bao giờ gặp qua người này, có thể có những đồng nghiệp khác có gặp," Giám đốc nghĩ ngợi nói, "Vậy đi, tôi gọi thư kí riêng trước kia của Từ Vĩ tới, hẳn là cô ta biết, thời gian cô ta ở bên cạnh lão bản nhiều hơn bất cứ ai."

"Thư kí," Cố Tây Châu nhướng mày, trực tiếp nói, "Là tiểu tam của Từ Vĩ sao?"

Giám độc xấu hổ cười trừ, gật đầu nói: "Cũng có thể nói như vậy, dù sao cô ấy cũng làm ở công ty chúng tôi, thời gian đó Từ tổng rất thích tìm đến cô ấy nhất."

"Tốt, phiền anh gọi cô ấy đến đây."

Giám đốc lấy điện thoại ra gọi một cuộc, còn mở loa ngoài để Cố Tây Châu và Phương Chấp cùng nghe thấy, rất nhanh, Cố Tây Châu nghe thấy một giọng nữ từ đầu dây bên kia, giọng nói mang theo tia nghi hoặc, hỏi: "Có việc gì sao thưa giám đốc?"

"Tầng 24, phòng họp số 1, cô lên đây một chuyến đi."

"Vâng."

Ngắt điện thoại, giám đốc đứng dậy, thấp giọng nói: "Các vị còn gì muốn hỏi không? Nếu không còn gì thì tôi đi giám sát cấp dưới làm việc... Hôm nay sếp lớn đến, tôi sợ bọn họ mắc lỗi."

"Ngồi đi," Cố Tây Châu vẩy tay, "Yên tâm, sếp nhà các anh đến cả số má trong bản báo cáo còn lười xem, anh thật sự cho rằng anh ấy sẽ xem PPT của các anh à?"

"A...." Giám đốc nghe vậy ngượng ngùng nói: "Kỳ thật đây là lần đầu tiên tôi gặp sếp lớn, trước kia chúng tôi chưa từng được gặp đích thân sếp bao giờ, toàn là trợ lý đến đây, kể cả lúc thu mua công ty cũng chưa từng đến, các vị có vẻ rất thân với sếp lớn?"

Cố Tây Châu ừ một tiếng, "Thời gian Từ Vĩ mất tích là kì nghỉ đông năm trước, anh ta mất tích ở đâu?"

Giám đốc xoa xoa đỉnh đầu chẳng có tí tóc nào của mình, nhớ lại: "Là ở Thiển Thủy hoa viên, ở phía bên kia cầu vượt, lúc báo mất tích cảnh sát cũng từng đến công trường tìm kiếm, thế nhưng không phát hiện được gì.

"Trời mùa đông rất nhanh tối, hơn nữa khi đó vừa mới đầu năm, trên công trường công có nhiều người lắm, một mình anh ấy lái xe đi tuần tra, cũng không ai biết Từ Vĩ mất tích thế nào, nói thật... Từ tổng bên ngoài oanh oanh yến yến quá nhiều, lúc ấy quả thực mọi ngời cũng chưa nghĩ đến là mất tích, anh ấy ở bên ngoài có vài cái nhà, chỉ đến khi chúng tôi để ý thấy một tuần liền anh ấy không đi làm, lúc này mới gọi điện thoại, nhưng điện thoại tắt máy, không có ai tiếp."

"Lúc đó chúng tôi mới cảm giác có thể xảy ra chuyện gì rồi, mới liên hệ với vợ anh ấy - Đặng Mai, sau đó công ty cũng mời người đến tìm kiếm mấy ngày, thật sự không biết làm thế nào nữa mới báo cảnh sát.

"Kết quả sau khi báo cảnh sát, cổ phiếu công ty chúng tôi liên tiếp giảm sàn, toàn bộ các hạng mục của công ty cũng đình trệ, suýt chút nữa công ty không vận hành nổi, cuối cũng vẫn là Đặng Mai bán cổ phiếu, sếp lớn rót vốn vào, công ty mới có thể hồi sinh từ cửa tử."

Cố Tây Châu gật đầu, lúc này có người gõ cửa, đẩy cửa ra là một người phụ nữ tầm 30 tuổi, rất xinh đẹp, "Giám đốc, anh tìm tôi?"

Giám đốc vẫy tay với cô, nói: "Tiểu San à, cô vào đi, hai vị này là cảnh sát, tìm cô có chút chuyện muốn hỏi."

Người phụ nữ trên Tiểu San nghe vậy, động tác có chút đông cứng lại, sau khi đi vào ngồi trên ghế bất an vặn xoắn hai bàn tay.

"Cô đừng lo lắng, tôi chỉ muốn hỏi một chút chuyện về Từ Vĩ," Cố Tây Châu nhẹ giọng nói, sau đó lấy ảnh chụp đưa cho Tiểu San, "Tôi nghe giám đốc nói trước khi mất tích, Từ Vĩ với cô là quan hệ tốt nhất, trong lúc cô và Từ Vĩ ở cùng nhau có từng gặp người đàn ông này không?"

Tiểu San nhận lấy ảnh chụp Cố Tây Châu đưa cho cô, xem kĩ một lát, lắc đầu nói: "Chưa từng gặp."

Nghe Từ Vĩ tiểu tam trả lời, Cố Tây Châu và Phương Chấp thất vọng ra mặt, sau đó lại gọi mấy nhân viên lâu năm trong công ty tới dò hỏi tình hình, những người này cũng chưa từng gặp Chu Nhất Quang.

"Chỉ đành đến Thiển Thủy hoa viên thử thời vận thôi." Cố Tây Châu nhướng mày, nhìn thoáng qua thời gian, nói với giám đốc, "Đã 11h rồi, vất vả cho anh rồi, hai người chúng tôi ra ngoài ăn cơm trước, phiền anh gọi nhưng nhân viên biết tình hình ở công trường lúc ấy đi cùng chúng tôi đến Thiển Thủy hoa viên một chuyến, nửa tiếng nữa xuất phát, được chứ?"

"Không thành vấn đề!" Giám đốc hào sảng nói.

Sau khi Cố Tây Châu rời khỏi phòng họp liền đi đến toilet, lúc đứng ở chỗ bồn rửa tay nghe thấy tiếng cười haha truyền ra từ bên nhà vệ sinh nữ ---

"Các cô nghe gì chưa?! Hôm nay sếp lớn đến đây đấy, nghe bảo là đi kiểm tra!"

"Sếp lớn? Không phải là lại là một lão đầu trọc dầu mỡ đấy chứ?"

"Đúng vậy, nói chứ, lão Từ tổng hồi trước ý, phiền v! Lúc nào cũng tăm tia muốn quy tắc ngaầm mấy cô gái xinh đejp trong công ty, không nhìn lại bản thân trông như nào đi! Ngủ với lão... Nghĩ thôi cũng thấy tởm, khác quái gì ngủ với mỡ heo đâu?! Chẳng hiểu San tỷ nhịn kiểu gì."

"Hahaha, mấy cô cũng độc miệng ghê á! Mỡ heo.... Nghĩ lại cũng đều dầu mỡ như nhau, thật ghê tởm."

"Theo như các cô nói, sếp lớn của cả tập đoàn đó so với Từ tổng còn mỡ heo nhầy nhụa hơn nhiều!"

Cố Tây Châu nghe giọng liền biết đó chính là cô gái lên tiếng đầu tiên, mấy cô gái bên trong cùng nhau cười rộ lên, hắn cũng không nhịn được mà bật cười ra tiếng, mấy cô gái đi từ trong toilet ra nhìn thấy Cố Tây Châu cũng ngây người một lát.

"Thấy anh trai vừa nãy không? Là người ở công ty chúng ta sao?"

"Mới tới à? Làn da tiểu mạch, hơn nữa còn rất tuấn tú ~"

"......."

Cố Tây Châu ra khỏi toilet, vừa mới đi qua một khúc ngoặt liền thấy Tư Dư tay đút túi quầm, trên người mặc một thân phục trang nhàn nhã, hắn kỳ quái hỏi: "Sao anh lại ở đây? Không phải tới kiểm tra công ty sao?"

Tư Dư nói: "Phiền, nếu không phải bọn họ cứ liên tục mời mọc thì tôi cũng lười tới xem."

"Anh đầu tư như vậy...mà không lỗ à?" Cố Tây Châu trực tiếp hỏi.

"Cậu không thể nói câu nào tiếng người được à?" Tư Dư nhướng mày, trừng mắt lườm hắn một cái.

Cố Tây Châu buông tay, nói: "Bây giờ tôi với Phương Chấp định ra ngoài ăn cơm, đi cùng không?"

Tư Dư nghe vậy gật đầu nói: "Được."

Hai người đang nói chuyện, bốn cô gái bên kia đi tới, trùng hợp nhìn thấy Cố Tây Châu và Tư Dư, bốn người tức khắc thả chậm bước chân.

Tư Dư cũng chẳng để ý đến mấy tiểu tiết này, sóng vai với cô tây châu đi đến cổng lớn, đến quầy lễ tân nói: "Bảo giám đốc của các cô, tôi ra ngoài đi ăn với bạn, có gì trực tiếp báo cho tiểu Dư là được."

"Vâng, thưa sếp." Cô bé lễ tân đỏ mặt gật đầu, bàn tay Tư Dư đặt trên quầy, người hơi cúi, quai hàm cùng cần cổ tinh xảo kéo ánh nhìn mãi xuống phía dưới, đến tận xương quai xanh...

Đáng tiếc không nhìn xuống thêm được nữa, cô bé lễ tân có chút thất vọng.

Cố Tây Châu và Phương Chấp chú ý tới ánh mắt mất mát của cô bé lễ tân, liếc nhau, thập phần ăn ý cười ra tiếng.

"Các cậu cười cái gì?" Tư Dư vừa mói giao việc về xong, hỏi.

Cố Tây Châu lắc đầu, ấn thang máy, lại liếc nhìn cô bé lễ tân một cái, ba người đi vào thang máy.

Cửa thang máy vừa mới đóng lại, bốn cô gái còn lại tung tẩy chạy ra, đến trước quầy, vô cùng bát quái hỏi: "Xem nè, lễ tân Tiểu Hoa nhà chúng ta, mặt hồng như mông khỉ ời! Khai mau, ba người vừa nãy là ai?"

"Nói chuyện với tôi chính là sếp lớn, hai người còn lại là cảnh sát." Lễ tân nhỏ giọng nói.

"Từ từ," Bốn cô gái bối rối hỏi ngược lại: "Soái ca áo phông trắng quần thể thao đen kia là sếp lớn à?"

Vẻ mặt lễ tân mờ mịt nhìn mấy cô đồng nghiệp của mình: "Đúng rồi! Có vần đề gì sao?"

"Ôi vchg!"

Bốn người trăm miệng một lời, "Vừa nãy soái ca menly kia nghe thấy bọn tôi nói sếp lớn là đại mỡ heo! Vl, chết mất, chết mất!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.