Editor: Trà Đá.
Cát Y liếc mắt Đằng Hạo một cái, không khỏi khinh bỉ nói: “Huyện thành này toàn là nông dân đi ngoài đường, được bao nhiêu người là chủ tịch ngân hàng? Coi như có đút lót thì cũng nên tìm một khởi đầu cao hơn mới phải.”
Lời nói của Cát Y cũng có lý, Viên Mỹ Ngọc và Đằng Hạo muốn đáp trả lại cũng khó, vì bọn họ đang mải mê cúi đầu tìm kiếm quần áo.
Mục Tiểu Tuệ đi thang máy xuống lầu một, từ quầy tính tiền đi ra quảng trường. Đường phố trong huyện thành cũng rất phồn hoa, ánh đèn rực rỡ, chỉ là nhà cao tầng không giống thành phố W, các công ty cũng đều đều thấp thấp, phía trên đa số là khu dân cư.
Không khí ban đêm mát mẻ, đã là giờ tan tầm, bạn tốt tụ ba tụ năm hẹn hò dạo phố, ngựa xe như nước, lúc này đường phố mới lộ ra sức sống.
Mục Tiểu Tuệ đi một đoạn mới phát hiện ra cô đã đến Thành Tây, khoảng cách cũng khá xa, cô ngồi xuống ghế dài trong công viên, nhìn quạt gió xoay. Hoa Tulip, hoa Hồ Điệp đã sớm tàn, trên hàng rào chỉ còn lại những tán lá xanh; cúc vàng thì đang đua nhau khoe sắc, màu da cam phủ kín bồn hoa rất bắt mắt.
Cô không quả quyết, thì đoạn tình cảm của hai người cứ vương vấn không dứt được. Cô không bỏ xuống được, khiến cho anh cũng không bỏ xuống được.
Hai tấm vải bạt trắng được dựng lên trong công viên, có đôi có cặp như một đôi tình nhân dựa sát vào nhau nhìn những ánh đèn lấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-phai-giao-su-doc-mieng/647782/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.