Editor: Trà Đá.
Mục Tiểu Tuệ vội vàng thỏa hiệp: “Ôi chao, ôi chao, đàn ông gì mà hẹp hòi như vậy chứ, em mới cười giỡn một chút thôi mà thầy đã như vậy rồi sao?”
“Tôi cũng đang đùa với em thôi!”
Mục Tiểu Tuệ sắp bị Tô Dịch chọc tức muốn xỉu rồi, cô cũng lười phản ứng lại, chỉ ngoan ngoãn nằm sấp trên lưng anh cầu nguyện không bị ai nhận ra.
Nhưng đáng tiếc lời cầu nguyện này còn chưa lẩm nhẩm hết thì đã nghe được giọng của Triệu Thẩm oang oang: “Đây không phải là bạn học của Tiểu Linh sao?”
Tô Dịch bình tĩnh ung dung chào hỏi: “Triệu Thẩm khỏe ạ….”
“Cháu cõng Tiểu Linh hả!”
Anh tốt bụng đính chính lại: “Là Tiểu Tuệ.”
“Tôi đã quen gọi con bé như vậy từ khi nó còn nhỏ rồi, nhiều năm như vậy vẫn không bỏ thói quen, trí nhớ tôi cũng kém.”
Nếu lúc này mà cô rảnh tay, thì điều cô muốn làm nhất là hung hăng bấm anh một cái, ai khiến anh nhiều chuyện như vậy, giả bộ ngu ngơ không được sao? Cái khôn khéo khi đối phó với cô đâu mất rồi? Có biết nói lung tung sẽ khiến người khác lật bàn không hả!
Triệu Thẩm thấy Mục Tiểu Tuệ không có động tĩnh, nghi ngờ nói: “Tiểu Tuệ bị cảm sao?”
“Không có việc gì, cô ấy ngủ rồi ạ.”
Cô cắn răng nghiến lợi giả vờ ngủ say: Thầy mới là người ngủ đó, cả nhà thầy đều ngủ hết rồi!
“Đứa nhỏ này cũng rất dễ thương, tôi và dì Lí còn định đi qua nhà thầy thuốc Tiền ở thôn bên cạnh làm mai thằng con trai nhà đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-phai-giao-su-doc-mieng/647756/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.