Editor: Trà Đá.
Đứng trên tàu điện ngầm mất mười phút, lúc xuống tàu Tô Dịch còn đi trước mở đường cho Mục Tiểu Tuệ, vì cô không muốn bị chen lấn gắt gao khi đi xuống nên nắm chặt góc áo của anh, anh quay đầu lại nhìn cô. Cô giương mắt chống lại ánh mắt thâm thúy của anh, sau đó lại buông áo anh ra giống như bị điện giật, góc áo của anh bị cô nắm lấy nhăn nhúm, cô xấu hổ cười khúc khích thật lâu.
Anh cũng không biết bản thân bị làm sao, vậy mà khi thấy cô cười cũng cười ngây ngô theo, trong lòng anh lảm nhảm: “Tô Dịch ơi Tô Dịch, mi có bị bệnh không vậy?"
Mục Tiểu Tuệ đúng là người hầu của anh, vừa đi theo anh vừa kỳ kèo mè nheo. Anh lựa chọn quần áo xong cũng bảo nhân viên bán hàng gởi về địa chỉ nhà anh, không kéo dài. Lần này Mục Tiểu Tuệ có cái nhìn khác với anh, mấy lần trước đều thấy anh mặc quần áo thoải mái, lần này mới phát hiện anh mua âu phục nhiều hơn, thời trang hơn, nhưng lại không mua những trang phục thoải mái.
Tô Dịch xoay người nhanh chóng đến một cửa hàng, cô kéo kéo góc áo của anh, chỉ chỉ lên bảng hiệu nói: “Đây là cửa hàng bán quần áo nữ mà.”
Anh vội vàng kéo cô vào, vung tay về phía hai nhân viên bán hàng ra lệnh, rất có tướng tá của đại tướng: “Chọn hai bộ quần áo cho cô gái này.”
Mục Tiểu Tuệ còn chưa đứng vững xoay người kinh ngạc nhìn anh, nhìn nhân viên bán hàng lắc lắc đầu: “Không cần không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-phai-giao-su-doc-mieng/647748/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.