Chương trước
Chương sau
Chuyện thứ 2: câu chuyện nhà vệ sinh.

Nghe nói vào một ngày nào đó, trời trong gió mát, thứ tư này được vềsớm, họ Tô nào đó lại huýt sáo, tự động thúc giục mình đi tiểu.

“Hả, bạn học Cung, gần đây bạn còn thở ra tiếng sáo nữa hay không?”

Ánh mắt đau thương của bạn học Cung năng bắn thẳng về phía họ Tô nào đó.

Họ Tô nào đó cười mỉa “Không nhắc đến vấn đề này nữa, tớ đưa bạn đến một nơi rất tuyệt.”

Lắc mông lắc mông, Tô Tố dẫn bạn học Cung đến trước cửa nhà vệ sinh nữ.

“Tô Tố, đây là nhà vệ sinh nữ mà.” Bạn học Cung vẻ mặt nghi hoặc.

Ừm ừm ừm, phải đó, bạn học Tô Tố gật đầu. Look, hai tay chỉ xuốngdưới, …. có một hố nhỏ “Bạn học Cung, cậu có muốn nhìn một chút xem bêntrong nhà vệ sinh nữ như thế nào, liệu có khác gì so với nhà vệ sinh nam không?”

Bạn học Cung Năng suy nghĩ trong giây lát, lòng hiếu kì bỗng nhiên trỗi dậy “Tớ muốn!”

Tốt, rất tốt, có tinh thần ham học hỏi như vậy là rất tốt. Họ Tô nàođó gật đầu “Cậu thò đầu vào bên trong là có thể nhìn thấy rồi đó.”

“Có thể sao?” Họ Cung nào đó sợ hãi.

Đương nhiên là có thể, tớ vừa mới đi vệ sinh xong, bên trong không có ai đâu.”

Ồ ồ ồ, bạn học Cung lần nữa liên hệ lí luận với thực tiễn, bỗng nhiên ngẩng đầu, ….., Tô Tố đứng cạnh tiếp sức, dùng sức chín trâu hai hổ rốt cuộc cũng chui được vào trong hố.

Bên trong cũng không có gì khác biệt cả.

Cung Năng rốt cuộc cũng hiểu, thì ra nhà vệ sinh đều giống nhau cả.Sau khi thỏa mãn tinh thần học hỏi của mình, cuối cùng bạn học Cung Năng quyết định gắng sức rụt đầu lại, dùng sức rất lâu mà không rút ra được, cậu mới nước mắt đầm đìa nói với Tô Tố:“Bạn học Tô, giúp mình đi, mìnhkhông chui đầu ra được.”

Tô Tố hoảng hốt lo sợ, “Được, được, tớ đến đây.” Một tay túm chặt lấy tay Cung Năng, một tay chống tường cố gắng kéo.

“Bạn học Cung à. Thế này thì không được rồi! Để tớ đi gọi người đếngiúp!” Lạch bạch lạch bạch, Tô Tố nhiệt tình dào dạt chạy đi tìm cứuviện.

“Tố à, mau lại đây, sao tan học rồi còn chưa về nhà, hôm nay khôngphải là đi ăn cỗ sao?” Mẹ Tô giữ chặt cô con gái đang lắc mông chạy nhưđiên.

A? Có cỗ để ăn sao? Tuyệt, tuyệt, Tô Tố hưng phấn hét to, vác cặp lên vai, chạy đến trước mặt mẹ, “Mẹ à, mẹ mau lên chút, đi muộn là khôngcòn gì ngon để ăn đâu.” Lạch bạch lạch bạch, họ Tô nào đó vui vẻ chạy.Vừa chớp mắt liền quên luôn người xấu số nào đó đang bị kẹp đầu trongnhà vệ sinh.

Qua một lúc lâu, bạn học Cung nghẹn ngào khóc to, kêu gào đến mứckinh thiên động địa. Trải qua hàng loạt những cách cứu viện thảm đến mức không ai nỡ nhìn, cuối cùng cậu cũng hiểu được một đạo lí, nhà vệ sinhnữ là nơi tuyệt đối không thể nhìn trộm được!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.