“Cô Tô, là như thế này, tôi muốn li hôn với vợ tôi” đùng, đồng chíMinh Cung rút ra một tờ đơn “ Tôi không biết viết đơn li hôn, cô xemgiúp tôi chút.”
Hả? Liên quan gì đến tôi chứ? Tô Tố vân vê mép giấy, đồng chí Phú Hắc cũng tiến lại gần xem.
“Hiện có 1 căn nhà ngói, một bộ gia cụ gỗ lim, và cả hai túi hạtgiống lương thực đều đưa cho Lí Thúy Hoa, xin gửi trả ba sợi dây chuyềnmạ vàng của bà nội tôi, đồng thời không được đánh đập tôi nữa.” = = |||
Tô Tố quay đầu nhìn Boss hai vai đang không ngừng run rẩy, ra sức nuốt nước bọt.
“Cái này, Minh tiên sinh, đây là việc riêng tư của cá nhân anh, tôi tham dự thì không hay cho lắm, người khác sẽ đàm tiếu.”
Đùng, Minh Cung tiên sinh đập bàn đứng dậy, “Tên ma-cà-bông (*) nàodám nói bậy, tôi đây sẽ giải quyết hắn” ánh mắt bắn thẳng về phía đồngchí Phú Hắc.
(*) dân lang thang không có công ăn việc làm đàng hoàng
Đúng, đâm chết hắn, Tô Tố gào thét, đâm chết hắn ta đi!
“Tiểu Tô, không cần để ý đến ánh mắt của người khác, tôi ủng hộ cô,cô giúp đỡ Minh Cung tiên sinh đi” đồng chí Phú Hắc vẻ mặt đồng cảm, vôcùng chân thành, vỗ nhẹ vai Tô Tố, để lại hi vọng cho đồng chí MinhCung.
Aaaaaaaaaa! Thật muốn lăn đi ngay lập tức, Tô Tố tức giận trợn trònmắt, hệt như con mèo bị cháy lông. Boss à, anh quá vô nhân đạo đấy, saocó thể mềm nắn rắn buông như vậy chứ.
“Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-phai-anh-chang-cuc-pham/2367860/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.