Tinh thần hăng hái khi xuất phát , giờ thì mặt mày ủ rũ quay về.
Còn may là còn có chuyện để mà vui vẻ chính là cuối tuần có thể đi xem mặt.
“Cô nói cô tên là gì? Tô Tố?” Người đàn ông đối diện ưu nhã nhìn thực đơn đến nửa ngày mới trách móc “Nơi này sao có thể đắt đến vậy?”
Có sao? Có sao? Bản thân cô thường hay đến chỗ này, ngay món miến vịt cũng chỉ có 3 tệ rưỡi, đắt chỗ nào chứ?
Người giới thiệu mồ hôi đầm đìa, ngượng ngùng cười : “Nơi này đã là quán trà hạng trung rồi”.
“Tôi cho rằng, ngày nay bất luận nam nữ đều phải chia AA, như vậymới đủ tôn trọng nữ giới” ai đó khảng khái sục sôi một cách tuyệt đối .
(chia AA : tiền ai người nấy trả ^^)
Gật đầu, gật đầu, Tô Tố thầm vân vê chiếc ví, vẻ mặt nhăn nhó, đi gặp mặt còn phải chia AA, loại, loại hết.
“Vậy gọi hai bát miến vịt đi.”
Phần phật phần phật ăn hết một bát miến vịt, hai người bắt đầu phân chia tiền trả, không ngờ lại phân chia không đều .
“Làm sao giờ, cô thiếu tôi một hào” phẫn nộ, anh chàng ưu nhã vô cùng phẫn nộ .
“Á? Để tôi thử tìm đã” Tô Tố sờ sờ, từ đáy túi áo móc ra 2 hào đưa cho anh ta.
“Hai hào, tôi không có tiền thối lại.” Anh ta không còn phẫn nộ mà thay vào đó là vẻ mặt ưu nhã bủn xỉn lén lút cười .
“Bỏ đi, không cần thối lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-phai-anh-chang-cuc-pham/2367848/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.