Quan tài của Trạm Vũ được thang máy thong thả đưa xuống, từ tầng của linh đường tới phòng thiêu nằm ở tầng cuối cùng, mọi người đều chăm chú dõi theo từng giây phút, bởi đây là thời khắc sau cùng, sau khoảnh khắc này chỉ còn sự cách biệt đời đời kiếp kiếp mà thôi.
Tiếng nhạc hiếu ngừng hẳn, sự yên lặng vừa có được bỗng chốc bị phá tan bởi tiếng kêu la thảm thiết đau đớn cõi lòng: “Tiểu Vũ…” Một người phụ nữ đầu tóc bù xù gần như ngã vào linh đường.
Lần này Quý Hiểu Âu không chỉ đơn giản là kinh ngạc, cô gần như hồn bay phách tán, khẽ ra lệnh: “Ngăn dì ấy lại mau!” Nhưng có lẽ tất cả mọi người trong linh đường đều giật mình bởi tiếng kêu la khi nãy, không một ai đứng ra ngăn cản, chỉ trơ mắt nhìn Lý Mĩ Cầm lảo đảo bổ tới bên quan tài, túm chặt lấy thành quan tài, kêu khóc: “Con trai, mẹ đến muộn quá, hãy để mẹ nhìn con lần cuối, từ giờ sẽ không được nhìn con nữa rồi, Tiểu Vũ ơi…”
Bệ đỡ quan tài rung lắc dữ dội, phát ra tiếng kèn kẹt khó chịu. Nhân viên nhà tang lễ chịu trách nhiệm điều hành lễ tang muốn kéo bà ra nhưng bà lại dùng bàn tay còn lại của mình tát anh ta một cái. Vô duyên vô cớ bị tát, anh ta nổi giận toan đánh trả thì bị một họ hàng gần đó nhanh tay cản lại, hai bên liền lao vào xô xát. Những người gần đó đều sợ tai bay vạ gió, vội lùi ra xa, trái lại những người ở xa sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nhau-phut-dau-cuoi-cung-lia-xa/2531033/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.