Tôi lấy chìa khóa từ chỗ Phong xong viện lý do có việc đột xuất nên cùng Vũ từ giã ra về. Phong ở lại đưa một số người chơi bời tăng hai - ca hát. Khi tôi và anh bắt được taxi trời bên ngoài cũng đổ mưa, nó là hệ lụy sau khi bão đã cập bờ và suy yếu thành áp thấp nhiệt đới.
Anh nói địa chỉ, bánh xe nhẹ nhàng lăn bánh giữ cơn mưa. Không biết do mưa hay anh bắt đầu bị ngấm men bia, xe vừa chạy anh cũng vừa gục lên vai tôi mà ngủ.
Hơn hai mươi phút sau chúng tôi đã tới nơi. Nhà cậu anh cũng ở ngoại ô thành phố nhưng ngược hướng với nhà hàng chúng tôi họp mặt khi nãy. Phải nói là hai nơi đối xứng nhau qua trung tâm thành phố. Muốn tới nơi cách nhanh nhất là chạy xuyên qua hằng hà sa số giao lộ của khu vực trung tâm.
Hôm đó những ngả tư chúng tôi qua chỗ nào cũng gặp lúc đèn đang đỏ, và y như rằng ngả tư tiếp theo vẫn sẽ là đèn đỏ. Vì sao ư? Vì đó là thành phố Cần Thơ. Quy chuẩn về tốc độ và quãng đường rất vi diệu, nếu ngã tư đầu tiên bạn gặp đèn xanh hãy vui mừng nghĩ rằng bạn sẽ phóng ngang qua thành phố mà không gặp đèn đỏ thêm lần nào nữa và ngược lại.
Nhà cậu của Vũ là căn nhà kiểu xưa, mái ngói, vách tường và có hai tầng. Có lẽ nó được xây dựng từ lâu lắm nên vách tường đã bắt đầu nhuốm màu của thời gian. Khi xe đỗ lại, tôi phải lay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nhau-la-duyen-phan/3229741/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.