🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nói với mẹ là ngủ thế thôi chứ tôi và anh làm cú đêm quen rồi ngủ sớm thế nào được. Sau khi đổi đèn tôi ra ngoài lấy thêm vài chai nước lọc rồi trở vào chốt cửa. Trước đây hình như tôi cũng từng nói rồi thì phải, nước là thứ quan trọng nhất đối với tôi mỗi tối. Khi trở vào tôi đặt nước bên cạnh giường rồi tiếp tục ngồi vào máy. Kênh mật trong game của tôi nhấp nháy, tôi vội mở ra xem thì thấy tin của anh: - Mạng lag quá, không đánh nhau được. Bây giờ làm gì?



Tôi cũng trả lời anh bằng khung tán gẫu trong game:



- Trước giờ em cũng có thường đi đánh nhau đâu.



- Đi một vòng chụp hình không?



- Không, nay chưa có đồ mới, bộ này em có hình rồi.



- Cởi áo ra đưa anh.



- ???



- Khảm thêm đá lấy hiệu ứng, đi một vòng.



- Ok.



Kết quả anh thêm cho viên đá tăng máu cấp bảy. Hiệu ứng phải nói là đầy mê hoặc. Chúng tôi đi dạo một vòng để chụp hình rồi về treo máy kiếm kinh nghiệm. Câu chuyện của chúng tôi tiếp tục trên khung tán gẫu:



- Ở đây hoang vắng như vậy, mẹ dám ở một mình sao?



- Mẹ em quen rồi. Từ dưới lên đây thấy vắng vậy đó nhưng lên thêm vài chục bậc thang nữa là có nhà rồi.



- Nhà ai trên đó?



- Nhà chủ đất.



- Đất không phải của nhà em à?



- Không phải, em ở nhờ thôi.



- Em có dự định chuyển nhà không?

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nhau-la-duyen-phan/3229737/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Gặp Nhau Là Duyên Phận
Chương 37: Bữa cơm gia đình
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.