Hiện tại, cả thiên hạ đều biết quan hệ của tôi và anh, lời cần nói đều nói hết rồi nên cũng chẳng ai rỗi hơi quản một kẻ “người dưng” như tôi nữa. 
Còn một lý do tôi không chịu chính thức đến ở chung nhà với anh là công việc của tôi hiện tại gần như dăm ba ngày sẽ có tiệc tùng. Rượu vào ấy mà, tôi sợ ở gần anh lửa sẽ bén vào rơm. 
Một ngày thứ bảy đẹp trời nào đó tôi không nhớ rõ, tôi chỉ nhớ sáng nọ tôi đi ăn cưới, uống mấy ly về ngủ li bì đến ba giờ chiều thì bị chuông điện thoại làm cho tỉnh giấc, đó là chuông báo thức. Lý do tôi để báo thức giờ đó ư? Chính là chụp hình boss hoàng kim. 
Tôi thức dậy điều tôi làm đầu tiên chính là nằm sấp lại, điều thứ hai là mở laptop đăng nhập vào game. Nhân vật của tôi bây giờ dưới sự giúp đỡ của anh và quyết tâm của chính mình đã lên được cấp bảy mươi ba. Nghe thì oách nhưng vẫn thấp tè, vì cả thiên hạ hiện nay đều lên cấp bảy mươi chín, tám mươi. Còn Vô Tình đã thăng cấp tám mươi hai, nhưng vì thời gian gần đây anh không online thường xuyên nữa, nên cấp độ chỉ dừng ở đó. Trong bang hiện nay cấp độ của anh tuy vẫn cao nhưng có người đã vượt mặt anh rồi, đó là phó bang chủ Atula. Atula thời gian gần đây hầu như online cả ngày, gọi đôi khi không lên tiếng có lẽ treo máy đánh quái nhưng chính vì vậy cấp độ của anh hiện đã thăng lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nhau-la-duyen-phan/3229727/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.