「Hồ ly và hoàng tử: Bảo vệ và chăm sóc.」
***
"Ta thật sự không biết nên khen mệnh ngươi tốt hay là xấu nữa!" Của cải nhiều thì ai cũng muốn, nhưng mỗi ngày sống trong lo sợ mất mạng thì cũng chẳng ai ham. Nàng đứng lên giúp hắn chỉnh lại chăn, nói: "Tạm thời ngươi cứ ở đây đến khi nào khỏe lại, sau khi ngươi hoàn toàn khôi phục, chúng ta sẽ nói một chút việc ngươi trả ơn ta thế nào!"
Hoàng Phủ Tuyên Minh: "..." Không phải nói cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp sao? Cô nương này, sao mà lật mặt nhanh thế!
Nam nhân trong lòng tức giận không nhẹ, nhưng vẫn là hết sức biểu hiện phong thái quân tử, đáp: "Cô nương yên tâm, ta sẽ đáp ứng mọi mong muốn của cô nương trong khả năng. Dù sao, cái mạng của ta cũng khá là quý giá!"
"Được! Một lời đã định!"
"..." Có chút hối hận.
.
Bóng đêm bao phủ, ánh trăng bị mây đen che khuất hắt lên từng rặng cây cao vút, vẽ lên mặt đất những bóng hình dị dạng.
Căn nhà tranh trơ trọi nằm ngay bìa rừng cũng lặng lẽ chìm trong bóng tối.
Len lỏi giữa những bụi cây rậm rạp, từng bóng đen rập rình di chuyển. Trong không gian u ám mà vắng lặng, loáng thoáng có những tiếng thì thầm lẫn vào trong gió lạnh:
"Là nơi này sao?"
"Chính xác chứ?"
"Chính là nơi này, trong nhà có một nữ tử."
"Làm sao ngươi chắc chắn được?"
"Ta nhìn thấy nữ nhân kia phơi quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nguoi-luc-hoa-no/2783799/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.