「Thập Nhất Vương nghe nói đào hoa của mình nở thì liền nghĩ đến người ta.」
***
Thập Thích Bảo bị Hoàng Phủ Thương Dung túm cổ tới thư phòng, vẫn là câu hỏi cũ: "Nhà ngươi đến đây làm gì?"
Nam tử tự mình chỉnh lại cổ áo bị kéo đến xộc xệch, bĩu môi: "Đương nhiên là có chuyện quan trọng, ngươi xem anh em trí cốt của ngươi này, chạy tám con núi mới tới được đây. Ngươi không tiếp đón thì thôi, thái độ ghét bỏ của ngươi là thế nào?"
Hoàng Phủ Thương Dung nhưng là cười nhạt, không muốn nói nhảm: "Vậy thì nói chuyện quan trọng đi!"
"Hừm..." Thập Thích Bảo ngồi xuống ghế, lấy một tư thế thoải mái nhất gác chân lên nhau, vẻ mặt thật sự nhìn nghiêm túc: "Chuyện là, sư phụ bói cho ngươi một quẻ, sau đó hết sức kích động bắt ta xuống núi, báo cho ngươi."
"Quẻ?? Làm sao, bản vương sắp chết?" Vừa hay, hắn không phải vừa mới được Ngân Khuynh xem mệnh kìa, y bảo hắn sống dai lắm cơ mà.
A...thật ra thì hắn không tin!
"Không, không, không!" Thập Thích Bảo lắc đầu lia lịa, vẻ mặt không phải hốt hoảng hồi hộp gì, giống như là mừng rơi nước mắt: "Sư phụ là nói đào hoa của ngươi nở rồi! Đại ca, ngươi không biết sư phụ bất ngờ thế nào, sau khi gieo quẻ hết nửa ngày đều ra kết quả như nhau, sư phụ hắn kích động ngã u đầu. Nếu không phải sư phụ ngã đến nằm luôn, thì ta cũng không cần lặn lội đến báo tin như vậy!"
Hoàng Phủ Thương Dung: "…Các ngươi mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nguoi-luc-hoa-no/2783654/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.