「Thập Nhất Vương say rượu làm nũng.」
***
[Khuynh! Giọng nói của ngươi làm sao thế?]
Ngân Khuynh dựa lưng vào cây gạo, nghe thấy tiếng nói ở trong đầu, là truyền âm từ cây gạo mà đến.
Y vẫn luôn biết có linh hồn nằm trong cây gạo, nhưng vì pháp thuật còn quá yếu, y vẫn không biết linh hồn kia là của ai. Nghe thấy giọng nói này, y có chút bất ngờ, vội hỏi: [Miên! Là ngươi sao?]
[Là ta!] Mộc Miên nói: [Ta cảm nhận được khí tức của ngươi, không ngờ ngươi lại tới được đây!]
Ngân Khuynh hỏi: [Sao ngươi lại ở đây?]
Thủy Lam đã không còn hình dáng, y cũng không nhìn thấy hết những chuyện xảy ra, cũng không biết những sinh linh trôi dạt về đâu.
Hơn nữa, y rất muốn biết một chuyện: [Miên, ngươi có biết cha mẹ ta ở nơi nào?]
Mộc Miên im lặng một lúc mới đáp: [Bọn họ...đều chết rồi!]
Chết thế nào thì nàng không muốn nói, ngay cả nghĩ cũng không muốn nghĩ lại.
[Là ai?] Ngân Khuynh giống như đã biết đáp án như vậy, cảm xúc cũng rất bình thường, chỉ hỏi: [Là ai làm chuyện đó?]
Mộc Miên nhưng là không nói đáp án rõ ràng, chỉ bảo: [Kẻ làm ra chuyện đó cũng chết rồi. Là mẹ ngươi giết!]
[...] Lần này đến lượt Ngân Khuynh trầm mặc.
Mộc Miên nghĩ, trong lòng y cũng đã có đáp án, nàng không muốn tiếp tục đề tài này. Nàng lại hỏi: [Ngươi còn chưa trả lời ta, vì sao lại không nói được?]
Ngân Khuynh theo nàng đáp: [Ta mất hết tu vi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nguoi-luc-hoa-no/2783645/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.