1. 
Lúc còn nhỏ, tôi liền biết, tôi và Lâm Thanh Thanh không hợp nhau. 
Mẹ tôi luôn hận sắt không thành thép mà búng trán tôi:" Lâm Nặc Nặc, mẹ nói chút, diện mạo là trời cho, nếu không có, con cần cố gắng, chăm chỉ gấp nhiều lần người khác." 
Em họ lớn lên xinh đẹp, tính cách thì hướng ngoại hoạt bát, luôn làm các trưởng bối vui. 
Và ngày lễ hay Tết, tiền lì xì và quà tặng của em họ luôn nhiều hơn tôi. 
Mà tôi diện mạo bình thường, tính cách nhút nhát, ngoài có thành tích học tập tốt ra thì đúng thật là chẳng có gì đặc biệt. 
Đời này, chuyện dũng cảm nhất mà tôi từng làm chính là theo đuổi người mình thích, cũng chính là chủ động theo đuổi nam thần Giang Chỉ. 
Tôi theo đuổi anh ấy suốt một học kỳ, viết cho anh ấy mấy chục bức thư tình, vắt óc suy nghĩ tạo ra các buổi gặp vô tình, khi anh ấy chơi bóng rổ thù tặng nước, còn giúp đỡ anh ấy học tập. 
Buổi tối hôm đó, sau khi bước ra từ thư viện, tôi đang muốn đem một bên tai nghe đưa tới bên tai Giang Chỉ, bỗng dưng tay bị bắt lấy. 
" Lâm Nặc Nặc, cậu có thể không bám theo tôi nữa?" 
Anh ấy nhìn tôi, đem gương mặt sáp lại gần, hơi thở ấm áp phủ lên mặt tôi. 
Tim tôi đập nhanh, mặt cùng tai đều đỏ:" Tôi... Sẽ không..." 
Giang Chỉ cười, cúi đầu hôn tôi " Được." 
Sau đó chúng tôi yêu nhau, mọi người xung quanh vô cùng khiếp sợ, thậm chí 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nguoi-khi-tam-dong/2918894/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.