4.
Trở về phòng, tôi phát hiện, buổi sáng vì tinh thần không ổn, thời điểm ra ngoài không mang theo điện thoại.
Tôi không biết mật khẩu di động Lâm Thanh Thanh cũng may là có dấu vân tay.
Mở WeChat ra, bên trong có rất nhiều tin nhắn chưa đọc.
Trong đó có không ít, đều là nam sinh rủ đi ăn uống, hẹn hò.
Đây là việc tôi chưa bao giờ được trải nghiệm.
Trên thực tế, WeChat của tôi không có nhiều bạn bè lắm, mỗi ngày cũng chỉ có ít tin được gửi tới, thường là đến từ Giang Chỉ và bạn thân.
Tôi nhìn điện thoại một chút, sau đó liền nặng nề lên giường nằm ngủ.
Trong lúc đang mơ màng, tôi tựa hồ thấy Giang Chỉ, anh ấy mặc đồng phục thể dục như lần đầu tôi thấy anh ấy, cười cười mà đi đến chỗ tôi.
Anh ấy nắm lấy cổ tay của tôi, đem tôi ấn lên vách tường hành lang, cúi đầu xuống định hôn.
Tôi nghiêng đầu né tránh, đem vấn đề kia hỏi một lần nữa:" Giang Chỉ, tại sao anh lại thích em?"
Giang Chỉ ôn nhu trả lời:" Bởi vì em xinh đẹp, tính cách lại hoạt bát, làm cho mọi người yêu quý."
Bỗng trong lòng tôi vui sướng, sau đó nhìn lên khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ trong gương, hô hấp nhất thời đông cứng lại.
Đó là mặt của Lâm Thanh Thanh!
Tôi đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, hít thở một cách khó khăn, sờ thấy sau lưng ướt đẫm mồ hôi, mới hậu tri hậu giác mà ý thức được, nãy giờ chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nguoi-khi-tam-dong/2918889/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.