Editor: Chanh
Tửu lượng của Hướng Ca rất tốt.
Thời đại học cô đi chơi với bạn bè, đến cuối buổi, mọi người trong phòng đã bắt đầu múa máy loạn xạ, ngoẹo đầu kêu trời khóc đất rát hết ruột gan, chỉ còn một mình cô ngồi nơi góc phòng vui sướng nhìn bọn họ làm khùng làm điên.
Rượu gạo tuy rằng tác dụng chậm, nhưng cũng không có ảnh hưởng gì lớn, cùng lắm chỉ là tăng thêm chút can đảm.
Cô cảm thấy Chu Hành Diễn hẳn là nhớ rõ mình.
Bất kể anh có tình cảm với cô hay không thì Hướng Ca cảm thấy rằng, ít nhất vào năm cấp ba, cô với anh cũng có thể gọi là quen biết.
Thế thì sao lúc gặp lại, anh lại vờ như không nhận ra cô?
Cảm thấy phiền phức sao? Sợ cô quấn quýt si mê mình sao? Hay là thật sự, hoàn toàn không nhớ rõ cô?
Hướng Ca không hiểu, trước đó không có cơ hội, cô cũng không đủ can đảm để hỏi, bây giờ vừa vặn có, vậy thì dứt khoát hỏi luôn một câu.
Ngay cả chết cũng phải để cho người ta chết rõ ràng, thế hà cớ gì có chuyện để con người ta hoang mang như vậy.
Hướng Ca đã tính toán xong đường lui, nếu Chu Hành Diễn thật sự không nhớ rõ mình, cô sẽ làm bộ bản thân uống say nói sảng, rồi vờ mất trí nhớ gì gì đó.
Còn nếu anh vẫn nhớ rõ, thì cô sẽ đập cho một trận.
Tuy rằng cũng chỉ dám nghĩ trong lòng mà thôi.
Cô gái đứng trước cửa nhà hàng Nhật, thẳng tắp nhìn anh, trong đầu đang chiếu đầy động tác hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nguoi-dung-luc/829222/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.