Editor: Chanh
Bầu không khí ngưng trệ trong giây lát.
Chu Hành Diễn nhướng mắt nhìn cô, bờ mi đen dài cong vút, đôi môi mỏng mỉm cười, để lộ chiếc lúm đồng tiền nhàn nhạt rất nông nơi khóe môi trái, nhưng đôi mắt đen láy lại lóe lên tia khẽ giễu cợt.
Nụ cười này có vẻ không được thân thiện cho lắm.
Hướng Ca nhanh chóng đưa ra phán đoán dựa trên những gì mình biết về người này nhiều năm trước, thân người mềm oặt đang dựa vào bàn chợt thẳng lưng lên, vô thức ngả về sau, thật giống như sợ giây tiếp theo người trước mặt sẽ xông qua đánh cô cũng nên.
Đầu hơi nghiêng, cô chột dạ dời tầm mắt, giơ tay đè vành mũ lưỡi trai hơi thấp xuống, che lại mặt mày.
Tuy rằng chính cô cũng không biết mình đang chột dạ cái gì.
Chu Hành Diễn nhìn một loạt động tác của cô, rũ mắt mở sổ khám bệnh trong tay ra, giọng nói bình bình đạm đạm nói: "Giờ nghỉ trưa bác sĩ không tiếp bệnh nhân."
Hướng Ca "Ồ" một tiếng, lại sờ sờ vành mũ, khóe miệng cong lên: "Đây là cách bác sĩ Chu thờ ơ đối mặt với sự đau đớn của bệnh nhân ——
——Ở trong phòng tán tỉnh ve vãn cô đồng nghiệp xinh đẹp ngồi cười hi hi ha ha tình chàng ý thiếp sao?
Cô gái đó thì có chỗ nào đẹp?
Còn không đẹp bằng bộ móng tay cô vừa cắt tối qua!
Cô nói được nửa câu thì dừng lại, lặng lẽ nuốt những lời phía sau vào trong lòng.
Chu Hành Diễn một tay cầm sổ khám bệnh, ngẩng đầu lên.
Vừa nãy cô đứng hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-nguoi-dung-luc/829205/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.