Tác giả: Công Tử Như Lan 
Chỉnh sửa: Lỗi Lỗi 
Biên tập: Goblin 
Lộ Dương trố mắt nhìn Quân Lâm xách đao bước khỏi phòng giam, đi đến trước mặt mình. 
[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Đại thần, anh tự ra được nè! 
[Lân cận]  [Quân Lâm]: Ừ 
[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Thế sao không nói sớm! 
[Lân cận]  [Quân Lâm]: Ban nãy đã nói rồi  
[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Tôi cứ nghĩ anh giỡn chứ 
[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Mà thôi, ra được là tốt. Giờ tụi mình làm gì đây? Xông thẳng ra luôn ạ? Nhưng vậy có đơn giản quá không? 
Lộ Dương cảm thấy đó là điều không thể nào, nếu cứ ngang sương đi ra, nhiệm vụ ẩn này chẳng phải hơi dễ dãi rồi còn gì, chắc chắn có hố. 
Đang lúc cậu đoán già đoán non, tai nghe chợt phát ra tiếng “phịch phịch phịch —”, hình như là tiếng bước chân, hơn nữa còn là tiếng bước chân của rất nhiều người, kế đó thấy Quân Lâm chắn trước mặt, che chở cậu phía sau. 
[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: Sao vậy ạ? 
[Lân cận]  [Quân Lâm]: Đến rồi, trốn kĩ 
Lộ Dương chưa kịp hỏi cái gì đến, đã thấy một đoàn lính gác mặc binh phục xanh thẳm từ cổng tràn vào, trang phục không khác mấy so với đám người chém cậu ngay cổng, chỉ là màu áo nhạt hơn một chút. Hình ảnh hai ba cái bị chém lăn quay trên đất quá mức ám ảnh, nên vừa thấy bọn họ Lộ Dương lập tức như ong vỡ tổ. 
[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]: A a a, sao lắm người vậy!! Ban nãy là bọn họ chém hội động 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-mat-offline-gap-trung-boss-phai-lam-sao/526607/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.