Năm đó mùa đông ở Thành phố N vẫn chưa đến, lúc Tạ Xuân Hồng rời đi, ánh mắt trời còn chói chang, ấm áp chiếu lên người, làm cho người ta không ngừng cảm thấy thích thú vui vẻ. Đang làm một ngày như vậy, nhưng lại làm cho Tạ Xuân Hồng cảm thấy lạnh lẽo khôn nguôi.
Không biết Lộ Viễn dùng cách gì, tránh được mọi người, đưa Tạ Xuân Hồng đến một thành phố xa lạ ở Phương Nam, theo yêu cầu của cô, tìm cho cô một việc làm trong thư viện thành phố, công việc đơn giản thoải mái, lương bổng đãi ngộ của không tồi.
Tạ Xuân Hồng làm việc trong Dịch thị một thời gian dài, tiền lương cao, bình thường lại không tiêu xài gì nhiều, lại thêm lúc sống cùng Dịch Hồi, mọi chi tiêu hằng ngày đều do Dịch Hồi chi trả, cho nên cô có được một số tiền không nhỏ trong tài khoản ngân hàng. Tạ Xuân Hồng quyết định thuê một căn hộ nhỏ gần thư viện để ổn định cuộc sống.
Lúc Tạ Vân đến đã là chạng vạng tối, một mình Xuân Hồng ra ga đón bà, vừa nhìn thấy khuôn mặt bình thản của mẹ, bỗng nhiên những lo lắng của cô bỗng chốc tan biến đi rất nhiều, cảm thấy an tâm.
Tạ Vân nhìn từ trên xuống đánh giá cô một phen, thấy cô vẫn bình yên vô sự thì nhẹ nhàng thở ra, rồi dùng giọng thờ ơ hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Tạ Xuân Hồng đưa bà về căn hộ cho thuê, đem mọi chuyện kể hết với bà.
Tạ Vân trầm mặc một lúc lâu mới mở miệng: “Mang thai đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-vui-ve/2719091/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.