Hôm nay là tết Trung Thu, thời tiết cực kỳ tốt, ánh nắng rực rỡ, gió thu mát mẻ, chỉ tiếc rằng những thứ này đều không thể xua tan những buồn bực trong lòng Tạ Xuân Hồng.
Đường Sơ cầm lấy bộ quần áo Tạ Xuân Hồng mới vừa mang đến, tự mình lau mình cho Tô Văn, sau đó hết sức dịu dàng mặc vào cho cô từng món quần áo.
Tạ Xuân Hồng ngồi ở bên ngoài cùng với ba Đường mẹ Đường, trong nhất thời không khí như bị đè nén yên tĩnh đến lạ thường.
Một lúc lâu Đường Sơ mới bước ra ngoài, ánh mắt đỏ au, vẻ mặt vô cùng đau khổ, mặc dù đã cố sức duy trì vẻ mặt bình tĩnh, nhưng đôi tay vẫn đang run rẩy đã tiết lộ hết nỗi thống khổ trong lòng anh.
Đường Sơ hít sâu một hơi, bước đến bên cạnh mấy nhân viên đang chờ đợi gật đầu một cái, ý bảo bọn họ có thể bắt đầu hỏa tang, sau đó giống như mất hết sinh lực ngồi xuống một bên.
Tạ Xuân Hồng cầm lấy tay Đường Sơ an ủi, thấy cả người anh chẳng có chút phản ứng gì, không thể làm gì khác hơn là đứng dậy lo nốt những phần còn lại của nghi thức hỏa tang, sau đó để bọn họ đi về nghỉ trước.
Tết Trung Thu của cô đang diễn ra một cách bận rộn, áp lực như thế, không khí bi thương đã trôi qua hơn phân nữa, một thân một mình cố gắng xử lý tốt mọi chuyện, trong lòng Tạ Xuân Hồng trống rỗng, cảm thấy hết sức cô độc, mới vừa bước ra khỏi cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-vui-ve/2719079/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.