Thẩm Diễm nghe tiếng bước chân phía sau, càng chạy càng nhanh, đến cuối cùng gần như cắm đầu chạy. Cố Thừa Minh hết sạch kiên nhẫn, vượt lên trước mặt nắm tay cô lại.
Thẩm Diễm trừng lớn ánh mắt, quay đầu lại: "Anh làm gì?"
Cố Thừa Minh lạnh lùng trả lời: "Tôi cũng muốn hỏi em đang làm gì vậy?"
Thẩm Diễm nhíu mày: "Anh buông tay!"
Cố Thừa Minh cười lạnh một tiến: "Buông tay để em lại chạy à? Thẩm Diễm, sao em vẫn ngây thơ như vậy?"
"Tôi không chạy, anh buông tay đi. Nơi này nhiều người, giằng co như vậy không tốt."
Cố Thừa Minh bị chọc giận nhưng vẫn buông tay cô ra.
Thẩm Diễm nhìn xéo anh, hỏi : "Đến cùng anh muốn làm gì? Có chuyện gì sao?"
Cố Thừa Minh quay đầu, nhìn thấy bộ dạng hí hửng xem kịch của Cận Diệc Hàng, mi tâm nhíu một cái, gọi: "Phương Tuấn!"
Phương Tuấn quả nhiên đi theo cách đó không xa, nghe vậy liền chạy tới.
Cố Thừa Minh nói : "Đi lái xe tới đây."
Phương Tuấn nhìn Thẩm Diễm, nhưng Thẩm Diễm cúi đầu nhìn xe qua lạ, không có chú ý tới anh ta.
Phương Tuấn đi mở xe, Thẩm Diễm vào xem trời đêm mùa hè có chút lạnh, cô lại để quên áo khoác trong khách sạn. Thẩm Diễm không có biểu hiện ra ngoài, Cố Thừa Minh nhìn cô một cái, không có động tác.
Thẩm Diễm ngẩng đầu, cô ngược lại muốn xem xem Cố Thừa Minh muốn làm cái gì.
Phương Tuấn rất mau đưa xe lái tới, Cố Thừa Minh dắt lấy Thẩm Diễm ngồi vào ghế sau.
Thẩm Diễm tức giận trừng anh, ngẩng nhìn thấy Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-sau-ly-hon/917990/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.