Xe ngựa cùng hơn chục con ngựa dừng ở ngoài cửa Phùng phủ.
Quản sự Phùng phủ vội vàng đuổi gã sai vặt đi nội đường đưa tin.
Phùng Thiếu Quân buông rèm trúc xuống, ngồi yên trong xe ngựa.
Tào Cát Tường lấy tay che ngực, thấp giọng lẩm bẩm:
"Xong rồi, trái tim nô tỳ sao lại đập nhanh như vậy."
Cô đã hầu hạ chủ tử từ năm 6 tuổi, cũng chưa từng tới kinh thành!
Phùng Thiếu Quân trấn an nhìn Cát Tường một cái:
"Đừng khẩn trương, chúng ta ở Phùng phủ vài ngày liền đi. ”
Sao lại kêu ở vài ngày rồi đi?
Cô nương đi đâu vậy?
Cát Tường cả kinh, đột nhiên ngẩng đầu nhìn:
"Tiểu thư..."
Tiểu thư tươi cười ngọt ngào, lúc này mặt ngoài vô tình, trong đôi mắt đen lóe lên hàn quang lạnh lẽo. Nhìn cái này lại có chút xa lạ. Cát Tường tim đập thình thịch, không dám nói những lời tiếp theo.
Phùng Thiếu Quân không giải thích.
Ước chừng một nén nhang, Thôi Nguyên Hàn đích thân mở cửa xe ngựa, nhanh chóng nói nhỏ:
"Biểu muội, Phùng phủ đã mở cửa chính, tất cả mọi người đến để nghênh đón muội mau xuống xe ngựa, bái kiến Phùng gia trưởng bối. ”
Cát Tường trơ mắt thấy chủ tử như đổi mặt, nở nụ cười ngọt ngào:
"Cát Tường, theo ta xuống xe ngựa. ”
Cát Tường: "...."
Không hiểu sao, Cát Tường có dự cảm "hôm nay chắc chắn không ổn lắm".
Ngay sau đó, Phùng Thiếu Quân đã đỡ cánh tay Thôi Nguyên Hàn xuống xe ngựa, Cát Tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-quan-tim-kiem-tinh-yeu/3113449/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.