Phùng Thiếu Trúc cũng tức giận không kém, ghé vào bên tai Phùng Thiếu Lan thì thầm:
"Nhìn xem, trong mắt cô cô trừ tỷ ý còn có ai. ”
Phùng Thiếu Lan mím môi, cái gì cũng không nói.
Cách gần như vậy, cũng không nên nói cái gì. Vạn nhất bị tiểu Phùng thị nghe vào trong tai, cũng không tốt.
Trưởng bối thiên thương ai, làm vãn bối, ngoại trừ chịu đựng, còn có thể như thế nào?
Bốn đoàn tỷ muội theo tiểu Phùng thị vào nội đường Khang quận vương phủ. Tiểu Phùng thị lúc này mới buông tay, để cho bốn tỷ muội ngồi xuống nói chuyện.
Phùng Thiếu Lan lớn nhất, ngồi vào chỗ trước, Phùng Thiếu Quân liền ngồi bên cạnh Phùng Thiếu Lan.
Tiểu Phùng thị trực tiếp lướt qua Phùng Thiếu Lan, vẻ mặt ân cần hỏi Phùng Thiếu Quân:
"Thiếu Quân, ngươi nghỉ mấy ngày, hiện tại thân thể khá hơn một chút? ”
Phùng Thiếu Quân có chút nhút nịnh đáp:
"Đa tạ đường cô cô nhớ kỹ. Ta vốn định nghỉ ngơi thêm mấy ngày, bá tổ mẫu nói đường cô nhiều lần để người đến đón, thịnh tình khó từ, cho dù thân thể mệt mỏi một chút cũng phải đến. ”
Tiểu Phùng thị: "..."
Phùng Thiếu Lan có chút bất an nhìn tiểu Phùng thị tươi cười cứng ngắc liếc mắt một cái, vội vàng há mồm hòa giải:
"Tam đường muội tâm thẳng miệng khoái, không có ý gì khác, cô mẫu đừng để ở trong lòng. ”
Tiểu Phùng thị hít sâu một hơi, nở nụ cười:
"Tính tình thích nói cười của Thiếu Quân, nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-quan-tim-kiem-tinh-yeu/3113406/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.