Những lời này của Yến vương, Tần vương nghe mà tâm huyết sôi trào, tức giận không thể biểu lộ.Yến vương đây là đang châm chọc hắn mất thánh tâm, ngay cả cửa Tần vương phủ cũng không ra được.Tần vương rốt cục chống đỡ không nổi mặt nạ cung của huynh hữu đệ, gắt gao nhìn chằm chằm Yến vương, ánh mắt hung ác như muốn ăn thịt người.Yến vương không sợ gì, thậm chí thong dong phất phất ống tay áo:"Đại ca nhìn ta như vậy là ý gì? Chẳng lẽ những gì ta vừa nói có gì không ổn sao? ”Tần vương cười lạnh một tiếng, thanh âm âm lãnh mà tàn nhẫn:"Quả thật đúng. Ta là một hoàng tử đang được dưỡng bệnh, làm sao dám cùng Yến vương điện hạ quản lý giám quốc tranh đấu tranh phong. ”"Nhị đệ hiện giờ phong quang đắc ý. Vậy vi huynh đây liền chúc nhị đệ, vẫn tiếp tục phong quang. Đừng nửa chừng mà đứt nha! ”Ai động khí trước, người đó thua.Yến vương giật giật khóe miệng, trong lúc cười, tất cả đều lộ ra phong phạm người thắng chiếm thượng phong:"Thừa đại ca cát ngôn. ”"Ngày đó, ta gặp thích khách trên đường thủy, may mắn không bị thương. Thân vệ bên cạnh tử thương lại thảm trọng. Kể từ ngày đó, trái tim ta đã thề. Tuyệt đối sẽ không bỏ qua chủ sứ phía sau màn. Cho dù che giấu sâu hơn nữa, ta cũng phải bắt hắn ra bằng được. ”Câu cuối cùng, Yến vương thu liễm tươi cười, gằn từng chữ.Trong lời nói lộ ra hàn ý, làm cho người ta kinh hãi.Trên mặt Tần vương không hề động dung:"Vụ án này đã chấm dứt, phụ hoàng tự mình hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-quan-tim-kiem-tinh-yeu/3113016/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.