Phùng phủ chính đường.
Hứa thị cũng ở trong chính đường, ngồi ở bên cạnh của Phùng phu nhân. Một đôi phu thê mặc hỉ bào đỏ thắm tiến vào, Phùng phu nhân bất động, Hứa thị trong nháy mắt đỏ hốc mắt.
Phùng Thiếu Quân được đưa đến Thôi gia từ năm tám tuổi. Một đường xóc nảy, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, yếu đuối gọi ngoại tổ mẫu. Nàng đau lòng ôm cháu gái vào trong ngực, như châu như bảo yêu thương, tỉ mỉ nuông chiều lớn lên.
Chớp mắt đã là tám năm trôi qua.
Phùng Thiếu Quân mười sáu tuổi sắp xuất giá làm thê tử người ta.
Phùng Thiếu Quân đội một cái mũ đỏ nặng nề, kỳ thật không ai nhìn thấy. Nhưng giờ khắc này, nàng dường như nhận ra Hứa thị không nỡ cùng khổ sở, trong lòng cũng lặng yên đau đớn.
Hỉ Nương cao giọng cười nói:
"Mời tân lang quan tân nương tử quỳ lạy trưởng bối. ”
Hỉ dẫn động một cái.
Phùng Thiếu Quân và Thẩm Hữu cùng quỳ xuống.
Phùng thị lang vẻ mặt xuân phong. Cười dặn dò một trận. Sau đó là thanh âm của Phùng phu nhân.
Trước mặt tân khách, Phùng phu nhân cũng thu hồi sự cay nghiệt ngày thường, bày ra vẻ mặt tổ mẫu không nỡ. Tất cả đều có Thẩm Hữu ứng phó.
Phùng Thiếu Quân im lặng cười lạnh dưới khăn trùm đầu.
Thẩm Hữu nghe xong lời dặn dò của trưởng bối, thấp giọng nói với Phùng Thiếu Quân:
"Chúng ta cùng nhau dập đầu cho ngoại tổ mẫu. ”
Điều này thực sự không phải là rất lịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-quan-tim-kiem-tinh-yeu/3112920/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.