Đại náo linh đường theo sau là Phùng thị lang bị đánh đến mặt đầy thương tích, không thể không trốn trong phòng dưỡng thương.
Lại ầm ĩ, người chết không thể sống lại.
Quan tài được đóng lại. Người nhà mẹ đẻ của Phùng phu nhân khóc mấy ngày, vào ngày chôn cất, trước mộ lại khóc một trận.
Phùng Duy khóc liên tục mấy ngày, cổ họng cũng không nói nên lời, quỳ gối trước mộ, lần lắp đầu. Trán dập đến máu tươi đầm đìa. Đến cuối cùng, cậu cùng biểu huynh đệ cũng đều mềm lòng, chủ động đỡ Phùng Duy lên.
Cữu cữu lão lệ tung hoành, nắm tay Phùng Duy khóc nói:
"Tỷ tỷ ta chết oan, bất quá, điều này cũng không trách được ngươi. Nhị Lang a, về sau ngươi chính là hài tử không có mẹ. ”
Phùng Duy gần bốn mươi tuổi, nghe được tâm như đao cắt, cùng cữu cữu ôm đầu khóc.
Sau khi tang sự xong, Phùng gia trên dưới mệt mỏi không chịu nổi.
Đại Phùng thị cũng bị mệt không nhẹ. Sau khi trở về Thẩm phủ, nằm trên giường mấy ngày.
"Phu nhân"
Nha hoàn khẽ bước vào phòng:
"Tứ thiếu phu nhân tới. ”
"Tứ thiếu phu nhân" trong miệng nha hoàn chính là Phùng Thiếu Quân.
Hôm nay Hưu Mộc, Phùng Thiếu Quân vừa xuất cung đã đến Thẩm phủ thăm Đại Phùng thị.
Đại Phùng thị đau lòng cháu dâu, từ trên giường ngồi dậy:
"Thiếu Quân, ngươi cũng quỳ linh ở Phùng gia bảy ngày, mệt không nhẹ. Ta không phải dặn ngươi qua, trở về nghỉ ngơi một chút sao? ”
Phùng Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-quan-tim-kiem-tinh-yeu/3112846/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.