Sau khi Chu thị Diêu thị rời đi, Đại Phùng thị nhẹ giọng nói với Phùng Thiếu Quân:
"Thiếu Quân, ngươi ngày ngày ở trong nội trạch, có một số việc ngươi sợ là còn không biết.”
-
"Nhị bá nương ngươi chết phải giữ mặt mũi, ở trước mặt người ta không có mặt mũi nói rõ ràng, dù sao cũng phải thay Thiếu Trúc che lấp một hai. Lần sau ngươi cũng đừng chọc vào tâm bệnh của Nhị bá nương ngươi. ”
Phùng Thiếu Quân cười tủm tỉm đáp.
Ở chung đã lâu, tính tình thật sự của Phùng Thiếu Quân, Phùng thị ít nhiều biết một chút. Ví dụ như bây giờ, đừng thấy Phùng Thiếu Quân đáp được tốt. Lần sau gặp Diêu thị, không thể không đâm một cái vào tim phổi Diêu thị... Thôi thôi! Mọi người đều không điếc, không câm. Rốt cuộc cô không phải mẹ chồng Phùng Thiếu Quân, làm thẩm nương, nhắc nhở một hồi cũng tận tâm ý.
Đại Phùng thị tuyệt đối sẽ không thừa nhận, kỳ thật nhìn Diêu thị bị như vậy, trong lòng nàng cũng rất khoái trá.
Nàng là đại cô cô thứ xuất này, ở nhà mẹ đẻ không đủ sức cũng không thể thẳng lưng, không ít lần nhìn sắc mặt của em dâu nhà mẹ đẻ. Diêu thị năm đó chướng mắt Thẩm Gia, trong lời nói lộ ra vẻ ghét bỏ. Trong lòng nàng rất là nghẹn.
Nhìn xem bây giờ, Thẩm Gia cưới cô nương Lôi gia, Phùng Thiếu Trúc lại gả thấp.
Để cho Diêu thị hối hận đi!
Đại Phùng thị cao hứng chuẩn bị hỉ yến đi.
Đồng thị muốn viết thiệp mời, phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-quan-tim-kiem-tinh-yeu/3112638/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.