Khâu Minh Thành trong mắt hiện lên tức giận, nhanh chóng ngăn cản lời Giang thị nói:
"Ngươi nói lung tung cái gì! Ngươi sinh bệnh, phải nghỉ ngơi. Ta cũng vì lợi cho ngươi. Ngươi hồ ngôn loạn ngữ như vậy, vạn nhất chọc cho Hồng Ngọc cô nương hiểu lầm, cũng sẽ không tốt. ”
Hiểu lầm?
Bây giờ nàng còn sợ hiểu lầm gì?
Giang thị không để ý đến sự phẫn nộ cùng cảnh cáo của Khâu Minh Thành, cười lạnh nói tiếp:
"Khâu Minh Thành, ngươi không chột dạ, để cho ta nói tiếp. Ngươi sợ cái gì? Ngươi có phải sợ Hồng Ngọc biết, ngươi vẫn nhốt ta ở trong viện dưỡng bệnh hay không. Ngay cả nữ nhi xuất giá, cũng không cho ta đi ra ngoài. Ngươi sợ Hoàng hậu nương nương biết làm chỗ dựa cho ta có phải hay không? ”
Sắc mặt Khâu Minh Thành thập phần khó coi, tay phải nắm chặt, ánh mắt nhanh chóng liếc về phía Hồng Ngọc.
Cũng may Hồng Ngọc cô nương vẫn chưa động đậy, thậm chí không có kinh ngạc, khuôn mặt bình tĩnh nói với Khâu Minh Thành:
"Nghĩ đến Khâu phu nhân là bệnh lâu, đầu óc có chút hồ đồ, bắt đầu nói nhảm. Theo ta thấy, Khâu đại nhân vẫn nên mời thêm chút danh y, cẩn thận cho Khâu phu nhân xem một chút. Thế nào cũng phải chữa khỏi bệnh. ”
Trong lòng Khâu Minh Thành lại cả kinh, phản ứng cũng nhanh chóng, lập tức tiếp lời:
"Hồng Ngọc cô nương nói phải. Đợi qua hôm nay, ta liền đi khắp danh y, chữa bệnh cho Giang thị. ”
Giang thị trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-quan-tim-kiem-tinh-yeu/3112555/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.