Ngày hôm sau, hai vợ chồng cùng nhau mang theo Húc ca nhi trở về Thầm phủ.
Không ngoài dự đoán, người nghênh đón Thẩm Hữu là Đại Phùng thị.
Đại Phùng thị tối hôm qua khóc một hồi, hôm nay dậy sớm lại khóc một lần. Nguyên bản tâm tình đã bình tĩnh lại, thấy Thẩm Hữu, nhất thời lại nhịn không được, nghẹn ngào khóc nói:
-
"Hà tướng quân lợi hại như vậy, thế nhưng lại chết trong tay quân địch. Các ngươi đi biên quan, cũng đừng cẩu tấu, nhất định phải bảo trọng. Bình an an toàn phải trở về. ”
Thẩm Hữu vội vàng an ủi Đại Phùng thị:
"Thẩm yên tâm, ta sẽ chiếu cố tốt Tam ca. ”
Đại Phùng Thị hồng mắt:
"Hai người các ngươi đều phải khỏe mạnh. Nếu ai có bị thương, ta phải làm gì mới tốt.”
Thẩm Hữu thật sự không am hiểu an ủi người khác, cầu cứu liếc mắt nhìn Phùng Thiếu Quân một cái.
Phùng Thiếu Quân âm thầm buồn cười, ôm Húc ca nhi tiến lên:
"Húc ca nhi, mau gọi bá tổ mẫu. ”
Húc ca nhi còn chưa tới mười tháng, làm sao có thể nói chuyện, cái miệng nhỏ nhắn lung tung giật giật, phát ra một loạt thanh âm cổ quái kỳ lạ, chọc cho Đại Phùng thị rơi nước mắt cười.
Đại Phùng thị ôm Húc ca nhi, hôn khuôn mặt nhỏ nhắn thịt của đứa nhỏ, tâm tình rốt cục cũng tốt lên.
Lúc này Thẩm Hữu mới thở phào nhẹ nhõm.
Thẩm Gia và Lôi Tiểu Tuyết mang theo một đôi nữ nhi tới. Dục ca nhi so với Húc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-quan-tim-kiem-tinh-yeu/3112514/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.