Húc ca nhi một tháng trước đã qua một tuổi.
Húc ca nhi lần đầu tiên buông tay người bên cạnh ra, đi về phía trước vài bước. Sau đó, ngày càng đi ổn thỏa. Bây giờ đã có thể đi bộ xung quanh phòng.
Hơn nữa, Húc ca nhi cũng bắt đầu liều lĩnh. Hô nhiều nhất, chính là nương.
"Con ngoan, vào trong lòng mẫu thân."
Phùng Thiếu Quân ôm đứa con trai nặng trịch, trong lòng vui vẻ, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn mập mạp của Húc ca nhi.
Húc ca nhi khanh khách vui vẻ, đưa tay ôm lấy mặt mẫu thân, hôn nàng một mặt nước miếng.
Cũng chính là con trai mình, Phùng Thiếu Quân nửa điểm cũng không chê. Dùng khăn lau mặt, lại lau mặt nhỏ nhắn cho Húc ca nhi.
Húc ca nhi vui vẻ nhếch miệng cười thẳng, vừa cười nước miếng liền chảy càng nhiều. Đại khái là bởi vì ở mọc răng, Húc ca nhi cả ngày ch4y nước miếng.
"Nương! “
Húc ca nhi rõ ràng hô.
Phùng Thiếu Quân cười khanh khách đáp:
"Ơi, mẫu thân ở chỗ này! ”
Húc ca nhi nhận được đáp lại, hưng phấn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, tiếp tục gọi nương. Phùng Thiếu Quân không chán, đáp lại từng tiếng một.
Thân mật hồi lâu, Phùng Thiếu Quân mới kéo tay Húc ca nhi, đi gặp ngoại tổ mẫu Hứa thị.
Hứa thị biết được Thẩm Hữu bình an trở về, giãn mày cười nói:
"Bồ Tát phù hộ, cuối cùng bình an trở về. ”
Phùng Thiếu Quân thấp giọng cười nói:
"Huynh ấy sẽ có một kỳ nghỉ dài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-quan-tim-kiem-tinh-yeu/3112482/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.