Khánh An đế dùng sức nhắm hai mắt lại, một tia thủy quang tràn ra khóe mắt.
Mũi Dương công công chua xót, mắt cũng ướt.
Hắn hầu hạ chủ tử mấy chục năm, chưa từng thấy qua chủ tử bi thương khổ sở như vậy.
Đây thực sự là một tiến thoái lưỡng nan. Vì Viên hoàng hậu và Thái tử, Khánh An đế không muốn cũng không thể nhận lại nhi tử. Người đứng sau màn, sẽ không từ bỏ ý đồ, tất nhiên có thủ đoạn tiếp theo. Khánh An đế muốn xử trí việc này kịp thời, phải một lần nữa thương tổn đến Thẩm Hữu.
Dương công công bình tĩnh, thấp giọng nói:
"Hoàng Thượng có muốn gặp Thẩm chỉ huy sứ hay không, lại quyết định?"
Khánh An đế lắc đầu.
Sau một lúc trầm mặc thật lâu, Khánh An đế mở mắt ra, nói với Dương công công:
"Chuyện này, không thể để Hoàng hậu cùng Thái tử biết."
Sau một thời gian ngắn thống khổ yếu ớt, Khánh An đế vẫn là thiên tử tâm lãnh như thiết, kiên nghị quả quyết kia.
Dương công công thu lại vẻ mặt.
Khánh An đế trong mắt hiện lên hàn quang:
"Giang thị không thể lưu lại nữa. Ngươi đi xử trí, đừng để Phùng Tam Nhi dính tay. ”
Phùng Thiếu Quân rốt cuộc là con dâu Giang thị, không thể để Phùng Thiếu Quân gánh chịu tai tiếng giết mẹ chồng. Tương lai sẽ có một ngày… Thẩm Hữu biết chân tướng, muốn hận thì hận hắn đi!
Dương công công tiếp tục ứng đáp.
Khánh An đế suy nghĩ một lát, đang muốn tiếp tục mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-quan-tim-kiem-tinh-yeu/3112431/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.