Chạng vạng, đoàn người Thái Tôn ra khỏi Dư phủ.
Mỗi người nói lời tạm biệt với Thái Tôn, mỗi người về nhà. Thẩm Húc tiến lên nói lời tạm biệt, Thái Tôn Chu Đống cười nói:
"Ngươi chờ một chút, ta có chuyện muốn nói với ngươi. ”
Thẩm Húc kỳ thật quy tâm như tên, cũng đành phải nhẫn nại đáp ứng, ở một bên chờ.
Đợi tất cả mọi người đi rồi, Chu Đống cười nói với Thẩm Húc:
"Mau lên xe ngựa của ta, ta đưa ngươi về Thẩm phủ. ”
Thẩm Húc:
"..."
Thẩm Húc sửng sốt, vội vàng cười nói:
"Điện hạ thịnh tình, ta làm sao xứng đáng. Ta sẽ tự quay lại. ”
Thế nhưng thái độ thái độ của Thái Tôn điện hạ kiên quyết:
"Ta tiễn ngươi một đoạn đường. "
Lại cười trêu ghẹo:
"Thế nào? Sợ ta dựa vào Thẩm phủ sao? ”
Nói đến phần này, Thẩm Húc căn bản không thể cự tuyệt, dứt khoát thản nhiên đáp:
"Vậy thì đa tạ điện hạ. ”
......
Cái gì?
Thái tôn Chu Đống đưa Thẩm Húc về phủ?
Phùng Thiếu Quân trong lòng kinh ngạc, tr3n mặt không lộ nửa điểm, lập tức đi tới cửa chính nghênh đón.
Tr3n đường gặp phải Lôi Tiểu Tuyết vội vã hành sắc.
"Thật kỳ lạ. Thái Tôn mấy ngày trước vừa mới tới, sao hôm nay lại tới? “
Lôi Tiểu Tuyết vừa cất bước vừa thuận miệng nói:
"Chẳng lẽ là muốn cố ý lôi kéo Thẩm gia chúng ta? ”
Ánh mắt Phùng Thiếu Quân chợt lóe, ý vị không rõ liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-quan-tim-kiem-tinh-yeu/2460091/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.