Nơi sân trường ngập nắng, Cố Thừa Diệp và Trần Lạc Thanh lúc ấy vẫn là những cô cậu học trò vô ưu vô lo. Họ gặp nhau trong cái khoảnh khắc đẹp nhất của đời người. Để rồi sau này khi chia xa luôn bùi ngùi, luôn nhớ đến một bóng hình trong kí ức đầy trong sáng. Khi họ gặp lại lần nữa, liệu họ có còn những cảm xúc nhớ thương, rung động mãnh liệt thời non trẻ ấy?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.