Lúc Ninh Dư tỉnh lại, thì đã là 7 giờ tối rồi. Cô đi xuống bếp xem còn gì có thể nấu ăn không, nấu một chút đồ ăn nhẹ. Thật ra Ninh Dư làm tiểu thư 20 năm, chuyện nấu nướng của cô khá tệ. Mặc dù tệ nhưng tự mình nấu nướng mấy năm nay thì cũng đã bắt đầu tốt lên rồi. Cô cũng chỉ làm vài món đơn giản, không có ai ở nhà, chỉ có một mình cô, ăn đơn giản là được rồi.
Ăn xong, Ninh Dư lên phòng mở laptop lên làm việc. Cô thích làm việc ở quán cafe hơn, vì cô luôn cảm thấy nhà của mình rất lạnh lẽo. Ngôi biệt thư này là cô cố gắng giữ lại sau khi bán hết mọi tài sản, cô muốn giữ lại mái ấm trong 20 năm qua của gia đình cô. Nhưng nơi này cũng là nơi giày vò cô nhất, vì mọi ngóc ngách trong nhà đều khiến cô nhớ về những kỉ niệm đẹp đẽ, hạnh phúc nhất của đời mình.
Mặc dù vậy, cô cũng không muốn bán nơi này đi. Nếu như bán, thực ra cuộc sống của cô sẽ đỡ vất vả hơn rất nhiều. Nhưng cô chấp nhận, vất vả một chút cũng được. Giữ lại nơi ba cô cố gắng cả đời để mua được, rất xứng đáng. Huống hồ, đây là công sức của ba cô, là nơi xây dựng nên tình yêu của ba và mẹ, cũng là tổ ấm của gia đình cô, có thế nào cũng không bán được.
Công việc hiện tại của Ninh Dư mặc dù áp lực, nhưng tiền lương thì thực sự không hề thấp. Nhờ năng lực và sự cố gắng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-sau-ba-nam/2843412/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.