Ninh Dư húp húp mấy muỗng súp, cô thấy mình muốn thăng hoa tới nơi. Thực sự là vô cùng ngon luôn. Thực ra hồi nhỏ, ba mẹ cô cũng rất thường xuyên mua hoặc nấu mấy món như vậy cho cô ăn. Ninh Dư cũng không còn lạ lẫm mấy món ăn này nữa. Nhưng mà sau khi ba cô mất, vì tiết kiệm tiền, cũng đã rất lâu rồi Ninh Dư chưa ăn lại mấy món này. Chỉ khi nào dư dả, Ninh Dư mới mua bồi bổ cho mẹ mình thôi. Ninh Dư ăn ngon tới híp hết cả mắt, cười tươi đáp lại lời Quách My.
“Ngon lắm luôn. Lâu rồi em mới ăn ngon như vậy.”
“Ách, Tiểu Dư vui chưa kìa haha. Vậy để anh nói sếp, ngày ngày mua đồ ăn ngon bồi bổ cho phòng chúng ta. Phải triệt để bào món túi tiền của Chu tổng, không thể để một mình sếp lúc nào cũng bào mòn sức lực của chúng ta được.”
Quách My nhìn Ninh Dư, cười hì hì xoa xoa đầu cô, rồi cũng cúi xuống ăn. Ninh Dư lại hơi ngẩn người. Tại vì, cô cùng Triệu Khang và Quách My cũng chỉ mới quen biết có vài tiếng đồng hồ thôi. Tính tình Triệu Khang thì rất vui vẻ nhiệt tình, miệng lúc nào cũng liến thoắng. Còn Quách My thì lại vừa dí dỏm vừa nhẹ nhàng. Cái xoa xoa đầu của Quách My làm Ninh Dư bỗng nhiên thấy nhớ mẹ, cảm thấy rất ấm áp.
Lúc soạn đồ lên tầng làm việc của Tổng giám đốc, Ninh Dư còn lo lắng không biết môi trường làm việc trên đây như thế nào, cũng rất sợ kiểu cạnh tranh đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-sau-ba-nam/2843394/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.