Tối qua làm việc cả đêm, chắc cũng phải 1 giờ khuya Ninh Dư mới hoàn thành xong công việc. Vừa xong là cô liền nằm gục trên bàn làm việc ngủ thiếp đi luôn. Sáng sớm tỉnh dậy nhờ tiếng chuông báo thức, toàn thân Ninh Dư đều đau ê ẩm. Nhất là cái cổ, cảm thấy sắp trẹo tới nơi. Vào toilet vệ sinh cá nhân, nhìn đôi mắt hơi có quầng thâm nhẹ của mình, cô thở dài một hơi.
Vừa chuẩn bị xong xuôi, chưa kịp ra khỏi nhà thì điện thoại Ninh Dư reo lên, lấy ra thì thấy là cuộc gọi từ điều dưỡng cô thuê riêng để chăm sóc cho mẹ. Ninh Dư hoảng hốt lập tức bắt máy.
“Chị Phùng, mẹ em có việc gì sao ?”
“Ấy, không có...”
Ninh Dư nghe thế thở phào một hơi. Điều chỉnh lại cảm xúc cho bình tĩnh một chút, cô mới lên tiếng hỏi.
“Thế thì có việc gì vậy ạ ?”
“Ừm...là vầy Tiểu Dư à...Dạo này chi phí sinh hoạt tăng cao, em cũng biết đó. Con trai chị vừa vào tiểu học, chi phí học hành xung quanh thật sự đắt đỏ. Chị cũng biết là một mình em lo cho mẹ từ viện phí tới tiền lương cho chị thực sự rất vất vả. Chị...chị cũng không dám xin em tăng lương. Nên chị muốn nói với em chắc hết tháng này chị nghỉ việc. Trước khi nghỉ, chị giúp em tìm một người khác phù hợp có được không ?”
Ninh Dư nghe xong thì tay siết chặt điện thoại. Chị Phùng là người chăm sóc cho mẹ cô mấy năm qua, hiểu rõ tính tình của bà, không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-sau-ba-nam/2843383/chuong-21.html