Hoắc Dương nãy giờ vẫn nhìn chăm chú một loạt động tác của Ninh Dư. Thật ra Hoắc Dương khá thích cô, đàn ông gặp phụ nữ đẹp, ai mà không thích. Ninh Dư lại giỏi như vậy, hắn còn định lên kế hoạch dụ dỗ người về tay. Nhưng thấy cô quá lạnh lùng, công ra công tư ra tư, mà hắn cũng quá nhiều việc nên vẫn chưa kịp làm gì hết. Rồi đùng một phát, vị Thái tử gia đang ở nước ngoài kia lại về nước, ôm luôn cái chức Tổng giám đốc của Hoắc Dương. Giờ Hoắc Dương đã bị điều sang quản lý một công ty con khác. Lẽ ra cũng quên mất Ninh Dư là ai rồi, nhưng hôm nay lại gặp cô ở đây. Sao trước đó hắn không nghĩ tới cách này để đưa người tới bên cạnh mình nhỉ?
“Ninh trưởng phòng, sao tôi mới đi có một ngày mà em chuyển sang bưng trà rót nước ở đây rồi?”
Giọng Hoắc Dương không lớn, chỉ nhàn nhạt lên tiếng, cũng không có nghe ra có ác ý, giống như chỉ lơ đãng hỏi thăm một câu. Nhưng trong căn phòng yên tĩnh này, giọng có nhỏ bao nhiêu thì cả ba người trong phòng đều nghe được rõ ràng. Huống chi, Hoắc Dương cũng không có đè nén thanh âm của mình xuống.
Chu Tử Hiên đang tập trung làm việc, không để ý người đi vào là ai. Giờ nghe thấy lời nói này, anh liền nhíu mày ngẩng đầu lên. Cảnh tượng Hoắc Dương ngồi vắt chân khoác tay lên ghế, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm Ninh Dư, còn Ninh Dư thì đang khom lưng rót trà vào tách, bỗng nhiên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-sau-ba-nam/2843373/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.