Chiều nay vừa tan làm, Ninh Dư liền nhận được tin nhắn của anh kêu cô vào phòng làm việc. Vừa vào thì anh đã kéo cô lên sofa thân mật rồi.
Chu Tử Hiên nhìn Ninh Dư đang ngẩn người, cũng không để Ninh Dư mất tập trung quá lâu, anh đặt cái hộp kia xuống, cúi đầu hôn Ninh Dư. Tay cũng không rảnh rang bắt đầu cởi từng cúc áo sơ mi của Ninh Dư ra. Một tay còn lại anh mò xuống cấm địa bên dưới, bắt đầu cách lớp quần lót vuốt ve.
“Dư Dư ngoan, ướt như vậy. Có phải muốn anh rồi không?”
Ninh Dư bị lời nói ám muội bên tai làm cho cả người nóng bừng.
“Tử...Tử Hiên...anh có thể đừng nói mấy lời xấu hổ...như vậy được không...?”
Chu Tử Hiên bật cười hài lòng. Anh vô cùng thích chọc ghẹo mèo con của anh. Có lúc mèo con sẽ tức giận xù lông, nhưng lại rất không biết cách mắng người, đứng tìm từ một hồi cũng chỉ bật ra được mấy câu gì mà lưu manh, vô sỉ, biến thái gì đó. Mắng đến làm cho anh bồn chồn hết cả người. Nhưng cũng có lúc sẽ giống như vầy. Hai mắt ươn ướt, mặt đỏ tai hồng, giọng điệu nũng nịu làm cho anh vừa nghe một phát liền cứng.
“Ừm, nghe em. Không nói nữa.”
Ninh Dư nghe anh đồng ý thì có hơi thở phào, nhưng là thở phào trong lòng. Vì bây giờ cô đang thở dốc mới đúng. Người này nói chuyện thì nói chuyện, chứ tay thì vẫn rất năng nổ hoạt động. Áo sơ mi của cô đã bị anh cởi hết nút, áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-sau-ba-nam/2843334/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.