Chương trước
Chương sau
Chu Tử Hiên quay sang nhìn Hoắc Dương, cười cười đưa tay ra bắt tay hắn ta.

“Đã lâu không gặp, Hoắc tổng.”

Gọi là Hoắc tổng cũng chả có gì sai, không phải tổng giám đốc của công ty anh, nhưng đúng là hiện tại Hoắc Dương là tổng giám đốc công ty của chính hắn ta.

“Hôm nay không có Ninh Dư sao? Tôi còn tưởng là Chu tổng sẽ dẫn cô ấy theo cơ.”

Chu Tử Hiên hơi nheo mắt. Ninh Dư? Ninh Dư là để cho hắn ta gọi sao? Nhưng xét thấy người này cũng chả còn liên quan gì tới anh nữa, cũng chả có một chút uy hiếp nào với mình. Anh cười nhạt một cái.

“Vốn dĩ muốn dẫn Dư Dư theo để giới thiệu với mọi người một chút, nhưng cô ấy bận mất rồi.”

Hoắc Dương nhìn Chu Tử Hiên, nghe được giọng điệu đánh dấu chủ quyền của Chu Tử Hiên. Lại còn, giới thiệu với mọi người? Vậy là xác định rồi sao? Hoắc Dương hơi thở dài, đúng là hắn chẳng có chút cơ hội nào mà. Một chút tiếc nuối xẹt qua mắt Hoắc Dương, rất nhanh liền biến mất. Hắn uống cạn ly rượu trong tay.

“Vậy Chu tổng tiếp chuyện với mọi người nhé. Tôi đi trước.” Nói rồi Hoắc Dương liền xoay người bước đi.

Chu Tử Hiên nhìn theo bóng lưng kia. Hừ! Dư Dư lúc nào cũng câu dẫn một đám ong bướm, thật là khó chịu mà. Xong đợt này anh phải gấp gáp về cầu hôn cô ngay thôi. Nhìn đám ong bướm này cứ lãng vãng trước mặt anh khiến anh thật là muốn nổi điên.

Sau đó lại tiếp thêm một đoàn người nữa, đột nhiên điện thoại Chu Tử Hiên vang lên một tiếng tin nhắn. Anh móc ra xem thử, là từ một số lạ.

“Ninh Dư đang ở phòng 1032, tầng 10, khách sạn Thiên Vương.”



Chu Tử Hiên chau mày, cái quái gì thế này? Hôm nay anh còn chở Ninh Dư đến bệnh rồi mới tới đây. Chu Tử Hiên đặt ly rượu trong tay xuống, bước chân bước nhanh ra ngoài, bấm gọi vào số Ninh Dư. Khách sạn Thiên Vương cũng chính là nơi này đây. Cái tin nhắn kia là ý gì?

Nhưng...một cuộc, hai cuộc, ba cuộc đều không có ai bắt máy. Rốt cuộc Chu Tử Hiên cũng không còn bình tĩnh nổi nữa. Bước chân anh nhanh hơn chạy tới thang máy, bấm tầng 10.

Mọi người có mặt tại buổi tiệc, thấy Chu Tử Hiên đột nhiên sắc mặt nghiêm trọng phóng đi thì khó hiểu. Bữa tiệc mới chỉ diễn ra được một nửa đã về rồi sao?

Hoắc Dương đứng ở một góc nhìn Chu Tử Hiên, vậy là Mộc Hiểu Đồng thực sự thực hiện cái kế hoạch ngu ngốc kia của cô ta sao? Hoắc Dương cười lạnh, cũng may là anh đã kết thúc với cô em họ này rồi. Không lại bị liên lụy vào mấy chuyện loạn thất bát tao của cô ta.

Mộc Hiểu Đồng vừa mới tắm xong, cô ta không mặc gì cả, chỉ khoác hờ áo tắm của khách sạn rồi đi ra ngồi lên giường. Cô ta móc điện thoại ra, khởi động sim rác. Đầu tiên, cô ta nhắn một tin cho Ninh Dư trước. Nội dung đại khái bảo Chu Tử Hiên bị chuốc rượu say, đang ở phòng 1032 của khách sạn Thiên Vương, bảo là Chu Tử Hiên nhất quyết đòi Ninh Dư đến đón thì mới chịu về. Sau đó cô ta lại gọi cho người theo dõi Ninh Dư để xem Ninh Dư có chạy tới đây hay không. Đúng như kế hoạch, không bao lâu sau khi nhận được tin nhắn, Ninh Dư đã bắt xe chạy tới đây. Lúc bên kia bảo Ninh Dư còn khoảng 15 phút nữa là sẽ tới nơi. Mộc Hiểu Đồng liền nhắn một tin cho Chu Tử Hiên, dụ Chu Tử Hiên đến phòng của mình.

Kế hoạch của cô ta rất đơn giản, đợi Chu Tử Hiên tới đây, cô ta sẽ dùng sắc để quyến rũ Chu Tử Hiên, nhưng qua thời gian làm việc tại tầng Tổng giám đốc trước kia, cô ta cảm thấy quyến rũ Chu Tử Hiên cũng không quá dễ dàng. Nên cô ta có bỏ chút thuốc kích d.ục vào máy khuếch tán tinh dầu. Đợi Chu Tử Hiên tới đây rồi, nhìn thấy cơ thể nóng bỏng của cô ta, cộng thêm máy khuếch tán tinh dầu, còn không lộ thú tính sao? Lúc đó thì Ninh Dư lại bất ngờ xông vào thấy được tình cảnh bên trong, tình cảm mỏng manh giữa hai người đó còn không rạn nứt sao?

Mà tại sao cô ta lại muốn Ninh Dư phải tới đây? Vì cô ta lo sợ tình cảm của Ninh Dư và Chu Tử Hiên vượt xa hơn cô ta tưởng tượng, nếu vậy thì cô ta cần phải làm cho đoạn tình cảm này rạn nứt trước, sau khi rạn nứt rồi, cô ta sẽ từ từ câu dẫn Chu Tử Hiên. Đàn ông là giống loài suy nghĩ bằng nửa thân dưới, trong lúc cặp tình nhân đang rạn nứt lại có một người xinh đẹp quyến rũ như cô ta ở bên cạnh an ủi mỗi ngày, còn không đổ cô ta sao?

Cô ta cũng có tính đến chuyện Ninh Dư không thèm quan tâm Chu Tử Hiên, không thèm đến đây, vậy thì càng tốt, cô ta cùng Chu Tử Hiên không phải sẽ có một đêm vui vẻ à? Sau đó cô ta sẽ mặt dày bắt Chu Tử Hiên chịu trách nhiệm. Tuy nhiên đối với cách này cô ta không thấy khả thi lắm, với người đàn ông như Chu Tử Hiên, cô ta không cảm thấy anh sẽ dễ dàng chịu thiệt thòi. Nên cô ta còn đặt cả máy quay lén nữa, nhưng quay mình cùng người khác ân ái, chuyện này chỉ có thể lấy ra dọa đối phương thôi.

Nhưng bây giờ cô ta đã chắc chắn là Ninh Dư sẽ đến đây rồi. Cô ta cũng không lo nghĩ quá nhiều nữa. Chỉ cần ở đây đợi màn kịch bắt đầu là được. Mộc Hiểu Đồng đưa tay bật máy khuếch tán tinh dầu lên. Đợi khoảng chừng 5 phút sau.

Cạch.

Ồ? Người tới?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.