“Em nghĩ đến đâu rồi?”
Ninh Dư cau mày, lườm Chu Tử Hiên.
“Có ai như anh không? Anh như thế thì sao em suy nghĩ được chứ?”
Chu Tử Hiên cười xấu xa nhìn Ninh Dư.
“Sao lại không nghĩ được? Em chẳng tập trung chút nào.”
Ninh Dư: “...” Ơ hay nhỉ? Là tại ai chứ? Còn nói vô cùng đứng đắn như vậy! Ninh Dư bất lực, cô nói không lại anh. Cô bực bội quay mặt đi.
“Ừ, anh thì giỏi.”
Thấy mèo con của mình xù lông, Chu Tử Hiên không chọc cô nữa.
“Không giỏi, Dư Dư mới giỏi. Dư Dư nghĩ xong chưa? Khi nào thì cho anh câu trả lời đây?”
“Em...thấy cũng được. Nhưng anh phải tuân thủ lời anh nói đấy nhé. Chia phòng ngủ.”
Chu Tử Hiên cười cười, hôn cái chốc lên môi Ninh Dư. Dụ dỗ thành công! Anh còn tính nếu Ninh Dư không đồng ý, lại lấy lời cô bảo muốn chăm sóc mình ra để thuyết phục, nhưng bây giờ thì ổn rồi.
“Vâng, thưa bà xã.”
Nghe cái xưng hô kia, Ninh Dư đỏ mặt. Cô đứng phắt dậy, vừa hướng cửa đi ra vừa lầm bầm.
“Bà xã cái đầu anh. Anh mới là bà xã.”
Chu Tử Hiên bật cười.
“Anh là ông xã của Dư Dư.”
Rầm!
Chu Tử Hiên ngồi trên ghế nhìn cái cửa bị cô nặng nề đóng sầm, vẫn chưa ngưng cười được. Đáng yêu quá. Dư Dư của ba năm trước, hay là Dư Dư của hiện tại đều vô cùng đáng yêu. Càng ngày anh lại càng yêu cô hơn, nên mới kiềm lòng không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-sau-ba-nam/2843288/chuong-44.html