An Hạ đi vào phòng làm việc: “ Trình tổng gọi tôi?"
Anh chỉ vào một chồng tài liệu: “ Photo cho tôi những tài liệu đó, mỗi tờ một bảng".
Nhìn chồng tài liệu cả hơn trăm tờ, cô không nản mà nhanh chóng nghe theo, còn Trình Tranh thì cười mãn nguyện.
Một lúc lâu sau cô mang vào, anh kiểm tra thì lại làm khó: “ Bảng này thiếu một mặt,... Còn đây và đây. Cô làm việc kiểu gì vậy hả? Không tập trung gì cả".
“ Tôi xin lỗi! Tôi sẽ đi làm lại".
“ Thôi khỏi đi, một chút nữa tôi gọi người khác làm, cô đi pha cà cho tôi”, anh yêu cầu.
“ Dạ thưa Trình tổng!”, cô cố gắng nhường nhịn tính khó ở của sếp rồi đi pha cà phê.
Trong lúc nấu nước sôi, cô nhớ lại cuộc trò chuyện giữa các nhân viên ở trong thang máy. Cũng vì chuyện này mà khi nãy khi photo cô mất tập trung mà làm thiếu.
An Hạ châm nước sôi vào trong ly với vẻ mặt thẩn thờ, cứ như thế nước tràn ra ly. Cô phát hiện hớt ha hớt hải như thế nào rồi hậu đậu làm đổ khắp bàn, văng lên tay khiến nó bị bỏng. Cô lập tức mở vòi nước để sơ cứu nhưng tay thì vẫn đỏ hết cả lên.
Mang ly cà phê cho Trình Tranh, anh lướt mắt qua thấy vết thương thì vô cùng sốt sắng: “ Cô bị làm sao thể thư ký Chu?”
Cô tránh né mà giấu đi: “ Tôi không sao!”.
Anh đi đến chỗ cô nắm lấy tay lên: “ Bị thương thế này mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-nhat-quyet-khong-buong/3733475/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.