Tờ mờ sáng, An Hạ từ bệnh viện về nhà để chuẩn bị đi làm. Vừa vào nhà đã thấy Hàn Châu ở trong bếp chuẩn bị gì đó, anh tỏ ra bình thường nói: “ Em nghỉ một chút rồi ra đây ăn sáng, một chút nữa anh sẽ đưa em đi làm”.
Cô nhìn anh cũng mỉm cười đáp: “ Được, vậy để em đi tắm... Anh Hàn Châu à, cảm ơn anh vì hiểu cho em!”.
Nụ cười anh cũng chợt tắt khi cô bước vào phòng, bởi anh không muốn ép buộc khiến cô cảm thấy khó xử.
Hôm nay là ngày tổng vệ sinh nên nhân viên đến sớm hơn một chút, An Hạ không ngoại lệ, cô cùng các thư ký còn lại đứng sắp hàng chờ CEO ở trước sảnh.
Như thường lệ Trình Tranh xuất hiện với dáng vẻ lạnh lùng, nhưng khi bước vào điều mọi người để ý là vết thương trên khoé môi. Nhân viên đều tò mò nhưng không ai dám nói với nhau. An Hạ cảm thấy rất có lỗi vì vết thương đó nguyên nhân cũng do cô mà ra.
Vào phòng làm việc, cô chủ đi đến muốn xin lỗi: “ Trình tổng... Chuyện hôm qua anh Hàn Châu tôi thay mặt anh ấy xin lỗi anh.... Mong anh có thể bỏ qua, vết thương đó tôi sẽ chịu trách nhiệm".
Trình Tranh ngước mắt lên nhìn cô với vẻ mặt đắc ý: “ Chịu nhiệm?... Cô định chịu trách nhiệm bằng cách nào?”
“ Chi phí... Anh có muốn đến bệnh viện kiểm tra không?"
Anh nhướng mày trả lời: “ Không nặng đến mức phải vào viện, chỉ cần... bôi thuốc. Bôi đến khi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-nhat-quyet-khong-buong/3732995/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.