Từ câu hỏi bất lịch sự này, Lộ Vy cảm thấy đối tượng này không cùng chung suy nghĩ với mình. Cô cười nhạt đáp lại: “ Như anh Giang đã nói, tôi còn rất trẻ. Đối với tôi mà nói tương lai phía trước còn dài, sự nghiệp vẫn tiếp tục phát triển. Đương nhiên là tôi rất ngại khi phải lập gia đình, sinh con sớm”.
Người đàn ông này bắt đầu giở giọng cười khinh thường nói: “ Phụ nữ thì cần gì phát triển sự nghiệp. Tôi nói cho cô hiểu này, là phụ nữ khi sinh ra đã có nhiệm vụ sau này phải ở nhà lo cho chồng cho con cái. Trách nhiệm kinh tế và phát triển sự nghiệp là của cánh mày râu chúng tôi, cô lo gì chứ?”
“ Một người có suy nghĩ nông cạn như anh không cùng đẳng cấp với cô ấy”.
Trình Tranh bước ra, bàn tay đút vào túi quần với một giọng nói đầy nghiêm túc phán xét người đàn ông kia.
Giang Hạo tức giận đứng lên, chỉ tay thẳng vào mặt Trình Tranh: “ Anh là ai mà dám phán xét tôi như thế?”
Vừa dứt lời, anh nhìn Lộ Vy rồi đến Trình Tranh cười đểu: “ Là người yêu của cô Trình hay sao? Nhìn cũng được đấy nhưng mà có vẻ như chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường... Tướng mạo trông giống thế cơ mà”.
Lộ Vy đứng dậy lên tiếng: “ Người có tướng mạo của một nhân viên văn phòng mà anh vừa nói là anh trai của tôi, Trình Tranh, CEO của tập đoàn sản xuất xe Oudi”.
Lúc này gương mặt của Giang Hạo bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-nhat-quyet-khong-buong/3729003/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.