Một lúc sau, An Hạ tỉnh dậy thì thấy mình đang ở trong một căn phòng lạ lẫm. Cô ngồi dậy nhìn xung quanh tự hỏi: “ Ở đây là đâu vậy nhỉ?”
Trình Tranh mở cửa bước vào, tỏ vẻ lạnh lùng: “ Tỉnh dậy rồi thì nhanh chóng trở lại làm việc đi”.
An Hạ bước xuống giường, cúi đầu nhẹ: “ Xin lỗi anh, Trình tổng! Tôi sẽ làm việc ngay”.
Khi cô bước đến cửa phòng, anh lên tiếng: “ Đứng lại”.
Anh quay người lại bước đến ép sát người cô lên cánh cửa. Một tay ôm eo, một tay nắm lấy cổ tay áp vào cửa.
Ánh mắt anh nhìn thẳng vào khuôn mặt cô, từ từ tựa trán mình vào trán cô.
“ Trình tổng! Anh đang làm gì vậy?”, nỗi lo sợ của cô hiện rõ trên khuôn mặt, giọng có chút rung rẩy.
Anh cứ giữ tư thế như vậy sau vài giây rồi nhẹ nhàng buông ra, làm như không có chuyện gì xảy ra trả lời: “ Không... Bây giờ cô làm việc được rồi. Và hãy nhớ thật kỹ rằng tôi không cho phép cô ngất xỉu thêm một lần nào nữa”.
Vừa dứt lời, anh vẫn giữ thái độ lạnh lùng trở lại bàn làm việc.
....
Trước cửa phòng khám, Hình Phi cứ lén lút nhìn trộm vào trong. Có vẻ như cô rất muốn được gặp chàng hoàng tử của mình nhưng lại không có lý do.
Người đi đường nhìn thấy hành động lấp ló của cô cũng không khỏi tò mò mà ngoảnh lại nhìn một chút.
Mỗi lần có người đi qua, cô lại nghiêm túc như không có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-nhat-quyet-khong-buong/3729001/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.